Không Tôn Giáo Nào Cao Hơn Chân Lư

 HOME  sách   TIỂU SỬ    BẢN TIN   H̀NH ẢNH   thIỀN    BÀI VỞ   THƠ   gifts   TẾT 2006  BOOKS  MAGAZINES



T̀NH THƯƠNG VÀ PHỤNG SỰ

 

của G. S. ARUNDALE

trích trong cuốn SUY NGHĨ VỀ QUYỂN DƯỚI CHƠN THẦY

 

 

 


 

 

 


 


 


 

 

 

 

Chơn sư có nêu rơ rằng t́nh thương và phụng sự thật ra là những từ đồng nhất và có thể hoán chuyển được. Nếu chúng ta yêu thương Thượng Đế th́ chúng ta mong ước hiệp nhất với Ngài, nhưng Chơn sư có dạy rằng: “Nếu con mong ước hiệp nhất với Thượng Đế th́ đó không phải v́ lợi ích của riêng con, mà ấy là v́ để cho con có thể trở thành một phương tiện thông qua đó t́nh thương của Ngài có thể tuôn chảy đạt tới đồng loại của con”. Chính v́ thế mà Chơn sư dạy chúng ta rằng chúng ta phải yêu thương và do đó phụng sự tất cả những ǵ trên thế giới – loài người, loài thú và loài cây cỏ. Thật vậy chúng ta cũng phải phụng sự loài khoáng vật, mặc dù ư tưởng này dường như khá viễn vông. Nhưng mọi người nào thật sự yêu thương Thiên nhiên cũng đều biết tới bài học kỳ diệu mà giới khoáng vật dạy cho chúng ta. Do công tŕnh khảo cứu của nhà khoa học vĩ đại người Ấn Độ, ngài J. C. Bose, giờ đây chúng ta thừa biết khoáng vật cũng là các sinh linh, ngoài ra mọi người để ư đến Thiên nhiên đều biết tác dụng mà một phong cảnh đẹp gây cho con người. Sự hùng vĩ của phong cảnh núi non gây ấn tượng lên linh hồn cá nhân khiến cho kẻ yêu thiên nhiên cảm thấy sự đơn nhất ở mức độ rất rơ rệt. Quyền năng của Thượng Đế biểu lộ sâu sắc qua những kết quả gập ghềnh của những sự đảo lộn lớn lao, và biển cả tàn nhẫn nói lên Định luật khắc khe của Ngài. Nói theo giáo sự James th́ tiếng nói của đời sống vĩnh cửu có nghĩa là “nói qua mọi giới trong Thiên nhiên” và nhiệm vụ của chúng ta là phải nhờ t́nh thương và việc phụng sự để phát triển khả năng nghe được thông điệp của Thượng Đế qua đủ thứ giai đoạn phát triển T́nh thương thấm nhuần vạn vật của Ngài.

 

SỰ ĐƠN NHẤT SỐNG ĐỘNG

 

Những người nào có đặc quyền trải qua cuộc Điểm đạo lần thứ nhất đều biết được sự đơn nhất sống động trong một chừng mực nào đó. Ít ra th́ trong nhất thời họ cũng có thể ḥa lẫn bản thân với ngoại giới, và khi vong thân như thế họ có được một sự thoáng nh́n mong manh về h́nh ảnh Thượng Đế. Một người đă trải qua kinh nghiệm này bảo rằng:

“Tôi không thể hoàn toàn giải thích cho bạn bản chất của kinh nghiệm mà tôi đă trải qua trên cơi Bồ Đề, nhưng tôi có thể kể cho bạn nghe những tác dụng sau đó của nó khi tôi trở lại với cái mà chúng ta gọi là tâm thức tỉnh táo. Khi tôi thức tỉnh dậy th́ tôi bị tràn ngập một xúc cảm thấy bản ngă ḿnh ḥa lẫn với ngoại giới dường như thể tôi bị phân phối ra thiên nhiên xung quanh ḿnh, do đó tâm thức tôi linh hoạt nơi mọi thứ xung quanh. Khi bước xuống giường đi ra cửa sổ, tôi nh́n xuống một khu vườn chanh đẹp đẽ mà các cây trong đó chín mọng những quả chanh. Khi tôi nh́n ra th́ trung tâm tâm thức của tôi dường như lan tỏa mở rộng ra sao cho tôi không chỉ là “tôi” nữa mà c̣n là vườn chanh cũng như người làm vườn lúc đó đang hái những quả chanh. Tôi dường như lan tỏa ra và luân phiên giữa ngoại giới với bản thân. Ba hồi tôi cảm thấy ḿnh là vườn chanh, ba hồi tôi co lại thành ra cái bản ngă thông thường của ḿnh, và tôi nhận ra rằng nhiệm vụ của ḿnh là phải sống, phải yêu thương và phụng sự măi cho tới ngày nào đó tâm thức ḿnh sẽ lan tỏa ra vạn vật xung quanh mà bản thân chỉ c̣n là một trung tâm điểm. Kỳ diệu thay, sự đồng nhất tức thời của bản thân tôi với vườn chanh hoàn chỉnh đến nỗi với tư cách là cây chanh, tôi dường như trải nghiệm cái sự nhức nhối nhỏ nhoi nhất khi những trái chanh bị bứt ra khỏi cành cây. Bằng một cách nào đó dường như có sự tội nghiệp, dường như thể tôi bị lấy điều mà tôi có quyền vui hưởng. Tôi đă sản sinh ra những trái chanh và chúng làm cho tôi đẹp đẽ. Chúng đă làm cho tôi hoàn chỉnh và có một chút đau khổ khi bị tước mất thành quả lao động của ḿnh. Khi trở lại với bản thân, tôi biết rằng cái cây chẳng nên tiếc nuối v́ những trái chanh là t́nh yêu và việc phụng sự của nó. Nhưng tôi cũng biết rằng không thể trông mong cái cây hoàn toàn nhận ra được điều này. Thế rồi tâm trí tôi lại thắc mắc liệu có ṣng phẳng chăng khi gây ra đau đớn cho cái cây. Tuy nhiên, tôi lại nhận ra rằng chỉ có như thế th́ cái cây mới học được thiên chức của ḿnh v́ cây cối cũng có thiên chức giống như con người, và một chút đau đớn mà cái cây phải chịu sẽ được đền đáp xứng đáng bằng ḷng biết ơn của những người đă học được cách suy tư sâu sắc. Điều này khiến tôi nhận ra được rằng chúng ta ắt trợ giúp cho các giới thấp trong Thiên nhiên nhiều hơn mức hiện tại nếu chúng ta chủ đích suy nghĩ tới chúng nhiều hơn mức hiện nay. Vào thời buổi hiện đại th́ hành vi tôn vinh cây chanh khi ăn một trái chanh nghe có vẻ phi lư, nhưng theo quan điểm của cái cây th́ chẳng có ǵ là phi lư hết. Ai mà biết liệu cái cây có sản sinh ra những quả trái tốt đẹp hơn mức hiện nay, và sẽ vui ḷng hiến dâng quả trái đó nếu chúng cảm thấy rằng nỗi đau chia ly chẳng qua chỉ là việc trả công trước cho một sự sống sung sức hơn được cấp dưỡng bằng sự biết ơn của con người ?”

Tác giả tiếp tục đề tài này qua nhiều lối rẽ trong đó ông chứng tỏ cách thức trong khi sự đồng cảm bắt đầu bằng cách mô phỏng lại xúc cảm tức là cùng chia xẻ xúc cảm th́ sự đồng cảm chân chính lại có nghĩa là truyền thêm sức mạnh để chịu đựng. Đây quả thật là ư nghĩa của cả tính thương và phụng sự. Nhiệm vụ của chúng ta không phải là thường xuyên gánh đỡ gánh nặng của người khác mà nhân danh một sự đơn nhất chung chúng ta có bổn phận phải chia xẻ với những người khác sức mạnh giúp cho họ can đảm gánh chịu những rắc rối của chính ḿnh.

 

BẢN CHẤT CỦA SỰ TRẢI NGHIỆM

 

Chơn sư dạy rằng: “Kẻ nào bước trên Thánh đạo không sống v́ riêng ḿnh mà v́ những người khác, y đă quên mất bản thân để có thể phụng sự những người khác”. Ta hăy lưu ư cụm từ “y đă quên mất bản thân”, tôi cho rằng điều này có nghĩa là y đă học cách ḥa lẫn bản thân với những người khác. Chỉ bằng cách ḥa nhập bản thân với những người khác th́ y mới biết cách thông cảm với họ. Và điều này cho ta thấy giá trị của sự trải nghiệm cả cay đắng lẫn ngọt ngào. Ta không cần phải trải qua mọi kinh nghiệm có thể tưởng tượng được, cũng chẳng cần cá nhân ḿnh đồng cảm với cả thế  giới, nhưng ta cần làm quen với bản chất của cuộc trải nghiệm. Chúng ta phải trải nghiệm bản chất của kinh nghiệm đó mặc dù chúng ta tuyệt nhiên không cần phải sống qua mọi dạng kinh nghiệm khác nhau. Kinh nghiệm dạy cho ta những bài học theo nhiều cách khác nhau tùy theo các tính khí khác nhau và t́nh huống khác nhau của loài người cũng như các dạng biểu hiện khác của Thượng Đế. Khi chúng ta học được bài học này th́ chúng ta mới hiểu được quá tŕnh và chúng ta cũng chẳng khó khăn ǵ cũng nhận ra được quá tŕnh dưới các dạng kinh nghiệm khác mà bản thân chúng ta có thể không thực sự trải nghiệm. Những kinh nghiệm thực sự mà chúng ta đă nếm trải mang lại cho chúng ta cá tính, c̣n bản chất tinh hoa của những kinh nghiệm khác mang lại cho chúng ta tính đại đồng thế giới. Một sự phiền năo lớn lao có thể dạy cho chúng ta biết phiền năo thật sự là ǵ bất kể nó biểu hiện qua nhiều dạng khác nhau. Nếu chúng ta biết rút kinh nghiệm qua “những phiền năo của chính ḿnh” th́ chúng ta đă học được bài học “phiền năo” v́ nhờ vào phiền năo của ḿnh mà chúng ta học được về phiền năo rồi th́ chúng ta sẽ hiểu được phiền năo dưới đủ mọi dạng v́ chính sự sống đă tạo ra những dạng thức đó. Như vậy chúng ta phải luôn luôn cố gắng lập luận từ cá thể sang tổng thể. Khi sự rắc rối xảy ra cho chúng ta th́ chúng ta nên cộng đồng hóa xúc cảm của ḿnh và tự nhủ rằng các loại rắc rối khác cũng mang lại những xúc cảm đó cho những người khác. Chúng ta cũng nên nhận ra được rằng mọi sự khó khăn nho nhỏ mà chúng ta gặp phải và mọi cớ viện dẫn mà chúng ta dành cho bản thân đều có đối thể trong cuộc đời của những người khác. Nếu ta xúc phạm tới một người nào đó th́ ta thường có thể t́m ra được cớ và lư do để bào chữa. Mỗi người trong chúng ta đều có thể giải thích và khi giải thích chúng ta thấy hoặc là có lư do chính đáng hoặc ít ra là có trường hợp giảm khinh. Thật vậy, chúng ta luôn luôn đ̣i hỏi trong trường hợp ḿnh phải cân nhắc tới trường hợp giảm khinh th́ trong trường hợp những người khác cũng phải cân nhắc tới điều đó. Và chúng ta nên nhớ rằng nếu chúng ta yêu cầu người khác thông cảm th́ đến lượt ḿnh là cũng phải thông cảm với người khác. Nhưng tất nhiên phải có việc hiểu lầm người khác cũng như hiểu lầm chính ḿnh cho nên nói cách khác, nếu chúng ta không đóng góp được ǵ cho cái hạnh phúc toàn thể thế giới vốn đang trông mong phần đóng góp của chúng ta, th́ đến lượt ḿnh chúng ta cũng sẽ rất khó khăn mới nhận được cái phần chia xẻ mà bản thân chúng ta đang cần tới. Bạn có hiểu ngụ ư của tôi chăng ? Nếu bạn muốn được hạnh phúc th́ trước hết phải đóng góp vào cái kho hạnh phúc chung rồi nhiên hậu bạn mới rút hạnh phúc ra được từ đó. Bạn không thể hạnh phúc một cách độc lập. Chính v́ thế mà quyển Dưới Chơn Thầy có thể được coi là một “phúc âm hạnh phúc”, v́ đó là phúc âm về t́nh thương và phụng sự, và chỉ khi chúng ta yêu thương và phụng sự th́ chúng ta mới có được hạnh phúc lâu bền. Bạn ắt nhận thấy rằng Chơn sư có dạy kẻ nào bước trên Thánh đạo không sống v́ riêng ḿnh mà v́ những người khác. Chỉ dẫn của sự thật này vốn hiển nhiên qua những lời lẽ mà tôi đă trích dẫn từ kẻ chính ḿnh đang bước trên Thánh đạo. Y sống v́ những người khác do bởi y đă trải nghiệm được sự đơn nhất, và một khi người ta đă trải nghiệm sự đơn nhất th́ người ta không bao giờ quên nó được nữa mà theo thời gian sự đơn nhất đó phải càng ngày càng chế ngự được sinh hoạt hằng ngày. Chúng ta được dạy cho biết rằng vào một giai đoạn sau này quá tŕnh sẽ đảo ngược lại sao cho cá thể sẽ thu hút mọi thứ vào bản thân thay v́ cảm thấy bản thân ḥa lẫn vào ngoại giới. Tuy nhiên tôi không cần bàn tới điều này v́ có lẽ là đa số bạn đọc c̣n chưa trải nghiệm các giai đoạn đầu tiên mà tôi đă mô tả bản chất của nó.

“Y là một cây bút trong tay Thượng Đế mà tư tưởng Ngài có thể tuôn chảy qua đó t́m thấy cho ḿnh một biểu hiện dưới đây. Nếu không có cây bút th́ không thể biểu hiện ra được. Đồng thời y cũng là một ng̣i bút lửa sống động tỏa ra trên thế gian T́nh thương Thiêng liêng vốn tràn đầy tâm hồn ḿnh”. Qua những cụm từ huy hoàng này Chơn sư cho thấy bằng cách nào mà trong khi mỗi người trong chúng ta là một phương tiện biểu hiện thần lực Chơn sư th́ đồng thời chúng ta cũng là một suối nguồn cá thể cho nước hằng sống. Xuất phát từ biểu hiện tính đơn nhất của chúng ta th́ các nguyên khí thường hằng của Sự Sống Thiêng Liêng mới giáng trần, trong khi xuất phát từ tính cá biệt của chúng ta, các nguyên khí thiêng liêng này mới có được một vài dạng xác định nhờ đó chúng có thể dễ dàng được nhận ra bởi các cá thể vốn tự nhiên là đáp ứng với những dạng thức chuyên biệt mà chúng ta biểu hiện Sự Sống Nhất Như thông qua đó. Như vậy, chúng ta có thể hữu dụng theo hai cách. Chúng ta có thể hiến dâng cho thế gian cả phần vô sắc tướng lẫn phần sắc tướng. Mỗi một người trong chúng ta đều có phần đóng góp cá thể để tạo thành hạnh phúc của thế gian cũng như ít ra là trong một chừng mực nào đó có thể cống hiến một biểu hiện của những nguyên khí chung. Mỗi người trong chúng ta ít ra cũng có thể là một điều ǵ đó đối với trọn cả thế gian, nhưng với vai tṛ là các cá thể có một đường lối hoạt động đặc thù, chúng ta có thể là rất nhiều đối với một vài người.

 

 

 

 


 

 

 


 


 


 


 

 

 

 

 

 


 

Để làm quen với  quan niệm của Thông Thiên Học  mời các bạn đọc những tác phẩm sau:
 

Thông Thiên Học Dẫn Giải

Thông Thiên Học Khái Lược
Thông Thiên Học Giảng Lược
Thông Thiên Học Là Ǵ

Chân Nhân Và  Các Hạ Thể 

 


Những Tài Liệu Nghiên Cứu :


Dưới Chân Thầy
Bí Quyết Thông Thiên Học
Giáo Lư Bí Truyền    (đang soạn)
Nữ Thần Isis Lộ Diện    (đang soạn)
Books
Magazines


THÔNG THIÊN HỌC THẾ GIỚI
THÔNGTHIÊN HỌC HOA kỲ


Hội Thông Thiên Học Được Thành Lập 7-11-1875
Bởi Bà Helena Petrovna Blavatsky Và Ông Henry Steel Olcott
  
The Theosophical Society Adyar, Chennai 600020, India Phone: 91-44-4912815 


Bản quyền   Copyright  @
www.thongthienhoc.com  2001
Mọi bản sao hay trích dẫn kính xin quí vị đề rơ nơi xuất xứ chân thành cám ơn.
Xin giữ nguyên bản. Mọi sự liên hệ xin  liên lạc e-mail sau:  
nhusee@yahoo.com

 

 HOME  sách   TIỂU SỬ    BẢN TIN   H̀NH ẢNH   thIỀN    BÀI VỞ   THƠ   gifts   TẾT 2006  BOOKS  MAGAZINES