|
HOME sách TIỂU SỬ BẢN TIN H̀NH ẢNH thIỀN BÀI VỞ THƠ gifts TẾT 2006 BOOKS MAGAZINES
|
THỰC TẾ VÀ HƯ ẢO (hay là sự CHƠN và sự GIẢ) trích trong cuốn Nhơn Danh Sư Phụ |
|
Bạn muốn gặp Chơn sư th́ bạn phải sống trong cơi Trần mà không lệ thuộc nó bất cứ về phương diện nào. Trước hết bạn phải biết cái nào là Chơn, là thực tế; cái nào là Giả, là Hư ảo. Chúng ta đang sống trong vũ trụ mà vũ trụ là sự biểu hiện vĩ đại của Đức Thái Dương Thượng Đế. Như thế theo một ư nghĩa th́ không có một vật nào là GIẢ, là HƯ ẢO cả. Tuy nhiên những h́nh thức mà Đức Thái Dương Thượng Đế dùng để biểu lộ ra th́ thay đổi luôn luôn, và chúng ta đi từ h́nh thức này qua h́nh thức kia, lần lượt theo sự phát triển của chúng ta. Chúng ta tiến từ giai đoạn này qua giai đoạn khác và ngay khi chúng ta có thể sống và hoạt động trong một cảnh giới thuộc về giai đoạn cao th́ giai đoạn cao này đối với chúng ta là thực tế, c̣n giai đoạn mà chúng ta mới vượt qua trở thành HƯ ẢO, là GIẢ. Điều này áp dụng đặc biệt vào trường hợp của bạn, bởi v́ mặc dù bạn c̣n đương sống trong cơi Trần, bạn đă vượt qua tŕnh độ tiến hóa của nhân loại hiện hữu và bạn có đủ khả năng để sống và hành động trong một cảnh giới cao hơn. V́ thế cho nên, bạn mới là người có lư tưởng và lư tưởng của bạn là sự quyết định đồng hóa với cảnh giới ở trên bạn chứ không phải với cơi đời mà bạn đang sống đây. Những người tầm Chơn sư đều phải là những người có lư tưởng và cái đó có nghĩa là c̣n nhiều hơn những điều mà người ta có thể khám phá suốt một đời và đối với bước tiến tới sau này của bạn, lư tưởng của bạn thật là đúng với ư nghĩa này. Từ đây về sau, bạn nên biết rằng điều cần thiết cho bạn không phải là cơi đời đương bao bọc bạn đây mà vẫn là quan niệm của bạn đối với cơi đời này. Sự nhận xét này đă được ứng dụng một phần cho tất cả mọi người, nhưng mà bạn phải rèn luyện quan niệm này thế nào để bạn có thể sống có ư thức trong hai cơi một lượt. Một trong hai cơi đó là cảnh giới của những công việc hằng ngày, cảnh giới mà nơi đây bạn chung đụng với những người khác để thi hành một vài bổn phận và một vài nhiệm vụ. C̣n cảnh giới kia cũng là cảnh giới này mà bạn nh́n qua nó với sự tưởng tượng của bạn nó và bây giờ đây tràn ngập những hy vọng và những mơ mộng đương thành h́nh. Con người lầm to quá đỗi khi mà họ tưởng rằng những hy vọng được hưởng hạnh phúc và những mơ mộng mà họ xây đấp trên cuộc đời chỉ là những ảo ảnh vô căn cứ. Thật ra những hy vọng này và những mơ mộng này là những ánh sáng đầu tiên mà chúng ta thấy được trong cơi thực tế, bởi v́ đối với chúng ta cơi mà chúng ta đương thực hành những công việc hằng ngày là cơi hư ảo, cơi giả. Không phải cơi hư ảo này không c̣n cần thiết cho chúng ta nữa, nhưng mà sự ích lợi của nó bây giờ đây lệ thuộc cơi thực tế mà chúng ta đă tiến lên tới. Cơi thực tế không ngớt bao bọc chúng ta nhưng mà chỉ một đôi khi chúng ta mới thấy nó trong chốc lát khi mà trong một lúc cao hứng chúng ta xây dựng lâu đài trên chín từng mây. Cơi thực tế giống như áp lực không khí, chúng ta chỉ nhận thấy nó khi mà chúng ta rút hết không khí nghĩa là tạo ra một chỗ trống rỗng. Cũng thế ấy, khi chúng ta ra khỏi thể xác, cơi thực tế mới thực hiện ra cho chúng ta thấy. Bây giờ đây bạn bắt đầu sống trong cơi thực tế này và v́ vậy bạn đương kiếm một cái ǵ. Cái ǵ đây phải chăng là cái cao thượng hơn hết trong ḿnh bạn, nó là thành phần của Đức Thượng Đế. Ấy là Đức Thượng Đế ở trong ḿnh bạn khiến bạn mơ mộng thực hiện những công việc từ thiện, cao thượng, hào hiệp, sáng tác và giúp đỡ mà không vụ lợi. Mỗi tư tưởng và mỗi t́nh cảm không vụ lợi là một cái cửa sổ do đó bạn thấy được trong chơn ngă của bạn. Đối với người có lư tưởng th́ những h́nh dạng sanh ra để cụ thể hóa những ư niệm. Mà những ư niệm là những đơn vị thực tế nối liền với nhau những công việc của cơi đời mà nơi đây chúng ta là những kép hát đương diễn lớp tuồng tiến hóa. Mỗi ư niệm có thể khai triển vô cùng vô tận, cũng như con số một (1) đứng trước một dọc số không (0) th́ biến đổi những số này ra những triệu, những ức, những tỷ. Những chân ư niệm không phải là do những sự hành động mà sanh ra. Chúng có một sự sống riêng biệt và có thể qui về một căn bản chung, nhờ vậy mới ước lượng giá trị cố hữu của chúng. Phải hiểu rành rẽ quan niệm này, bởi v́ trong sự nghiên cứu của chúng ta tất cả đều tùy thuộc nó. Thường thường con người chỉ nhờ việc xử dụng ngũ quan mới sanh ra những ư niệm. Họ tưởng tượng rằng chỉ có những điều ǵ mà giác quan của họ biết mới chỉ huy được hạnh kiểm của họ và họ tưởng rằng ư niệm nào do một cách khác sanh ra th́ không có giá trị của một chân ư niệm. Về điều này, nhứt định bạn phải cách xa thế tục. Bạn phải nhận thức rằng những giác quan chỉ là những khí cụ, những tôi tớ mà thôi, chúng không phải là những chủ nhân ông. Chúng có quyền dự vào việc xây dựng cơi thực tế của bạn chỉ khi nào bạn tưởng rằng cần phải cho phép chúng. Về điều đó bạn cũng phải biết bạn nên cho phép chúng tới mức nào mà thôi. Điều cần thiết là bạn phải đề pḥng một cách đặc biệt cái điều mà thiên hạ thường gọi là giá trị của những sự vật. Những sự vật là những sự vật khi mà nó được chứng minh một cách khoa học, đó là một chuyện rất khó khăn, dầu đối với các nhà thông thái đầy đủ kinh nghiệm cũng vậy; bạn hăy tôn trọng mỗi sự vật mà bạn trông thấy, nó là một biểu hiện của Đức Thái Dương Thượng Đế, bởi v́ nếu mỗi sự vật là một sự biểu hiện của Đức Thái Dương Thượng Đế th́ giá trị mà bạn phải cho nó, thuộc về một sự biểu hiện cao cả của Ngài. Đối với bạn th́ bây giờ đây những sự vật thuộc về cơi Hư ảo, Giả tạm. Từ rày những ư niệm đối với bạn quan trọng hơn những sự vật. Mỗi người có lư tưởng là một nhà kiến trúc trong cơi thực tế (cơi Chơn); những lâu đài do những hy vọng và những mơ mộng của y xây dựng sẽ được bền vững hay là mau sụp đổ tùy theo tư tưởng của y phù hợp với thực tế hay không. Trước khi bắt đầu sống trong sự biểu hiện cao cả hơn của Đức Thái Dương Thượng Đế th́ chúng ta phải tỏ ra đứng đắn bằng cách ước lượng cho đúng giá trị những sự biểu hiện thấp thỏi của Ngài và càng luyện tập trí khôn quan sát kỹ lưỡng với những giác quan th́ càng có thể sống dễ dàng trong cảnh giới của những ư niệm. Hăy tập luyện giác quan tŕnh bày đúng đắn những sự nhận xét của chúng nó về ngoại giới rồi th́ tư tưởng hết lao chao và bắt đầu trở thành một sức mạnh sáng tạo. Hăy ghi nhớ những cảm xúc của giác quan nhưng mà phải ĺa ra khỏi chúng và sự tưởng tượng sẽ khỏi sự xây dựng đúng nhịp điều ḥa với sự biểu hiện cao cả của Đức Thái Dương Thượng Đế và từ rày sự biểu hiện này sẽ là trường hoạt động của linh hồn bạn. Mỗi khi sự tưởng tượng của bạn hoạt động th́ những lâu đài của nó xây lên tương ứng với thực tế và những vật liệu đặc biệt dùng vào việc kiến trúc ra sao tưởng không quan hệ lắm. Những vật liệu này có thể được cung cấp do t́nh thương con người hoặc do ḷng sùng đạo, hoặc do ḷng khát khao được minh triết hay là do những nguyện vọng mỹ lệ cung cấp. Duy có khuôn khổ và vẻ đẹp của lâu đài là quan trọng mà thôi. Có lẽ bạn không thấy nó khi mà bạn không c̣n đủ sức mơ mộng nữa hoặc là may ra sự tưởng tượng của bạn càng ngày càng mở mang th́ bạn có thể xây cất từ lâu đài này đến lâu đài kia, mỗi cái mới sau này đều rộng lớn và tốt đẹp hơn cái trước nữa. Dầu chúng chỉ đứng vững trong vài giờ hay vài ngày như nhà cửa của đứa trẻ dựng lên khi nó mơ mộng lúc nó đương thức hay là chúng tồn tại măi với thời gian như những dinh thự do quyền năng của Tâm và Trí phối hợp xây cất; khi mà chúng hoàn thành rồi và cung hiến cho một lư tưởng th́ không bao giờ chúng bị bỏ trống. Ngày nào chúng c̣n tồn tại th́ ngày đó có người vào đó trú ẩn mà người này vẫn nh́n xem kẻ mơ mộng và không ngớt xui khiến y xây cất những lâu đài tốt đẹp hơn. Khắp trong vũ trụ chỉ có một đấng Chí Tôn. Ngài ngự trong những lâu đài lư tưởng của bạn. Bạn và tôi cùng cả triệu người khác ở chung quanh, tất cả chúng ta đều tưởng ḿnh là một nhân vật quan trọng và làm ra một thực thể riêng biệt. Nhưng mà khi chúng ta dứt bỏ được ảo tưởng này th́ tất cả hạnh phúc trên đời mới đến với chúng ta. Chúng ta bám chặt vào phàm nhơn của chúng ta cũng như là chúng ta không thể sống nếu không có nó. Nhưng bạn đây, bạn ưa thích mỹ thuật, há chẳng có khi nào bạn cảm thấy bạn ḥa ḿnh vào tác phẩm mỹ thuật của bạn sáng tác hay sao? Há chẳng có khi nào bạn không cảm thấy bạn hân hoan cho đến đỗi không c̣n biết ḿnh nữa hay sao? Khi nghe một khúc nhạc của Beethoven bạn há không cảm thấy bạn không c̣n là một người thường nữa, mà bạn thành ra một cái ǵ phi thường không thể miêu tả được và đương nghe nhạc đây? Đi dạo chơi ngoài mé biển, khi gió ngoài khơi thổi vào như mơn trớn vuốt ve bạn, bạn há không đôi khi cảm thấy bạn bỏ rơi thân ḿnh ra sau, để trở thành cái ǵ mà tôi không biết được. Thật là tuyệt diệu, thật là hết sức trong sạch, nó xông tới trước mặt đặng đón lấy nguồn cội của Chí Phúc hay sao? Trong những giờ phút mà nhiệt tâm phấn khởi, chúng ta nhờ kinh nghiệm mà nhận biết rằng muốn hưởng hạnh phúc th́ phải phá tan những giới hạn của bản ngă của cái TÔI. Trong vũ trụ chỉ có một Đấng mà thôi và chúng ta sống đây để t́m kiếm Ngài. Đấng ấy chính là bạn đây. Theo nghĩa này bạn là một sự biểu hiện của Đức Thái Dương Thượng Đế. Nhưng bạn không thể thấy thật Ngài đâu, bởi v́ Hào Quang của Ngài sẽ làm hoa mắt bạn và điếc tai bạn. Bởi vậy, v́ ḷng thương bạn nên Ngài làm dịu bớt ánh sáng của Hào Quang. Ngài nh́n bạn xuyên qua gương mặt của những người mà bạn thương yêu và bạn thương yêu họ chỉ v́ vẻ đẹp của Ngài vốn ở trong người họ. Chính là Ngài giúp bạn khám phá ra ở trong người họ cái ǵ đáng thương yêu. Nhờ như thế bạn mới hiểu được rằng Ngài thương bạn không biết là bao nhiêu. Đấng duy nhất này ở khắp mọi nơi trong vũ trụ, Ngài cho bạn thấy một phần của Ngài trong những lâu đài mộng ước mà bạn xây dựng trong những lúc bạn có những lư tưởng. Ngài cho bạn thấy ở nơi Sư phụ của bạn một phần lớn hơn phần của bạn đă thấy ở mấy chỗ khác. V́ vậy khi thành một người có lư tưởng nhiều hơn trước th́ chắc chắn bạn sẽ gặp Sư phụ của bạn. Bởi v́ Chơn sư luôn luôn d́u dắt con người từ cơi GIẢ (hư ảo) đến cơi CHƠN (thực tế). HẾT
Thông Thiên Học là Khoa Học của linh hồn.
Thông Thiên Học là Minh Triết Cổ Truyền được tŕnh bày lại theo thời
đại hiện nay Phương pháp có khác nhau, tư tưởng có khác nhau, cách thức có khác nhau, th́ việc làm của chúng ta mới linh động chớ không suy giảm, miễn hành vi ấy có t́nh thương dẩn dắt và ḷng nhân ái xét soi. (Annie Besant)
Hội Thông Thiên Học là một tổ chức quốc
tế, với ư nghĩa rộng răi của từ, mà hội viên thuộc tất cả các giống
dân, tín ngưỡng và ư kiến khác nhau nhưng họ hợp tác làm việc với
nhau cùng chung một mục đích:
sự tiến bộ của nhân loại -
Nhưng với danh nghĩa
là Hội, Hội
hoàn toàn không thuộc
về
bất cứ
quốc gia nào hoặc
đảng phái chính trị nào.
Nếu mọi viên sỏi đều trở thành một viên hồng
ngọc vô giá th́ viên sỏi và hồng ngọc ắt có giá trị giống như nhau.
Xin dắt tôi từ cõi
gỉa đến cõi CHƠN, Cái Trí là tay đại phá hoại Sự Thật. (Tiếng Nói Vô Thinh)
Bạn hãy nhớ rằng: mọi việc khổ não trên thế gian đều là tạm thời, bổn phận của bạn phải luôn luôn vui vẻ và giữ ḷng thanh tịnh. Bởi vì chính bạn với Đường Đạo phải trở nên một. Đường Đạo tức là bạn. Bạn bước trên Đường Đạo mà không cần nghĩ tới nó, và bạn cũng không thể rời nó được nữa. Bạn là Chơn Thần, bạn đă quyết định như vậy. Nếu bạn lìa bỏ nó tức là bạn lìa bỏ chính bạn vậy. Có minh triết bạn mới có thể giúp đời, c̣n ư chí để dắt dẫn sự minh triết, và từ ái lại gây ra ư chí. Ấy là những điều kiện mà bạn cần phải có. Ư chí, minh triết, từ ái là ba trạng thái của Đức Thượng Đế. Nếu bạn muốn hiến ḿnh phụng sự Ngài, th́ bạn phải biểu lộ ba trạng thái ấy trong thế gian này. (Dưới Chân Thầy) xem tiếp
Để làm quen với quan niệm của
Thông Thiên Học mời các bạn đọc những tác phẩm sau:
Thông
Thiên Học Khái Lược Chân Nhân Và Các Hạ Thể (đang soạn)
Dưới Chân Thầy
THÔNG THIÊN HỌC THẾ GIỚI
Hội Thông Thiên Học Được Thành Lập 7-11-1875
Bản quyền Copyright @
www.thongthienhoc.com 2001
|
HOME sách TIỂU SỬ BẢN TIN H̀NH ẢNH thIỀN BÀI VỞ THƠ gifts TẾT 2006 BOOKS MAGAZINES