|
HOME T̀M HIỂU NHẬP MÔN sách TIỂU SỬ BẢN TIN H̀NH ẢNH thIỀN BÀI VỞ THƠ gifts TẾT 2006 NỮ THẦN ISIS
|
CHƯƠNG
XV
XÂY DỰNG THÀNH
THỊ LỚN
Trích CON NGƯỜI từ đâu tới, Sinh hoạt ra
sao và Rồi sẽ đi về đâu
Tác giả Annie Besant và C. L. Leadbeater |
|
CHƯƠNG
XV
XÂY
DỰNG THÀNH THỊ LỚN
Sau lần hủy
diệt thứ nh́ th́ Đức Bàn Cổ nghĩ rằng cần du nhập thêm một chút ḍng
máu Toltec nữa vào Giống dân của ḿnh, ta nên nhớ rằng nó chỉ có
1/12 ḍng dơi Toltec trong đó. V́ vậy Ngài biệt phái Mars (vốn bị tử
trận vào lúc bắt đầu cuộc chiến vừa qua) nhập thể trong gia đ́nh
Toltec thuần chủng nhất ở Posesdonis rồi gọi y trở về cộng đồng c̣n
non trẻ của ḿnh khi y đến tuổi 25. Cô con gái đẹp nhất và nết na
nhất của Đức Bàn Cổ vốn thoát được cuộc tàn sát lần thứ nh́ trong
thời niên thiếu, được gả cho Mars làm vợ vốn là người bạn và người
thầy lâu đời của Mars tức là Jupiter. Hai người này sinh ra Viraj là
một kiểu mẫu rực rỡ của tất cả những ǵ tốt đẹp nhất trong cả hai
Giống dân vốn là thủy tổ của Viraj. Viraj cưới Saturn, c̣n Đức Bàn
Cổ Vaivasvata lại sinh ra làm con trai của hai người. Từ mức này trở
đi th́ giống dân chính thứ 5 tức căn chủng Aryan mới thực sự có nền
móng vững chắc và ta có thể nói rằng nó bắt đầu từ đấy, bởi v́ sau
đó trở đi nó không bao giờ bị tiêu diệt trở lại nữa. Thời điểm đó
vào khoảng năm 60.000 trước Công nguyên. Nền văn minh xuất lộ từ từ,
qua hạt giống bé nhỏ ấy là một nền văn minh thuần khiết và mỹ lệ, do
phần lớn là khép kín với thế giới c̣n lại, cho nên nó cực kỳ phồn
thịnh.
Con cháu của
Đức Bàn Cổ vẫn c̣n ở Bạch Đảo cho đến khi lên tới con số 100 người.
Theo sắc lệnh của Đức Bàn Cổ th́ khi đạt tới nhân số ấy th́ họ phải
đi ra vùng đất liền, bắt đầu làm việc ở thành thị mà Ngài đă hoạch
định là thủ đô tương lai của Giống dân. Kế hoạch được thi hành trọn
vẹn v́ Ngài muốn nó khi được hoàn thành th́ mọi đường phố phải được
ghi dấu, xác định bề rộng và kích thước của những ṭa nhà chính v.v…
Bạch Đảo là trung tâm điểm mà mọi thành phố lớn đều hội tụ về sao
cho nếu chúng băng qua vùng biển nằm chen vào giữa th́ chúng đều tận
cùng ở Bạch Đảo. Những vách đá thấp nhô lên trên mặt biển từ đó đất
thoai thoăi dần dần lên tới những đồi đất xinh đẹp màu đỏ thắm cách
xa tới 20 dặm : Đây là một địa điểm tuyệt vời để xây dựng đô thị mặc
dù nó phơi ḿnh ra trước gió lạnh cóng từ phương Bắc thổi xuống.
Thành thị x̣e ra h́nh cánh quạt xung quanh bờ mút của băi biển trải
rộng trên vùng đất thoai thoăi rộng lớn và những đường phố lớn chính
yếu rộng đến nỗi ngay cả đứng ở đầu mút tận cùng hướng về vùng đồi
đất th́ người ta cũng có thể thấy được Bạch Đảo. Bạch Đảo là đối
tượng nổi bật nhất dường như khống chế toàn bộ sinh hoạt của Thành
thị khi người ta đă hoàn tất toàn bộ kế hoạch hoành tráng này. Thành
thị được xây dựng trước cả ngàn năm so với những người sẽ sống ở đó;
nó không tăng trưởng rời rạc như Luân đôn; nhóm nhỏ gồm 100 người –
con và cháu của Đức Bàn cổ - xem ra hầu như hết sức bất cập trước
nhiệm vụ bao la mà họ phải khởi sự để rồi đến đời con đời cháu mới
hoàn tất. Họ dựng nên những lán trại cho chính ḿnh theo kiểu không
dính dáng ǵ vào sơ đồ thiết kế và dĩ nhiên phải trồng trọt đất đai
đủ cho ḿnh sống được. Bất cứ lúc nào không bắt buộc phải tự túc tự
cấp th́ họ lại tận hiến cho việc chuẩn bị xây dựng; họ đo đạc đất
đai, đánh dấu những đường phố rộng thưa đúng bản thiết kế, đốn nhiều
cây mà gỗ được dùng xây dựng lán trại. Ngay bây giờ th́ một số đă
được biệt phái tới vùng đồi đất để ḍ t́m đất đá và kim loại thích
hợp, họ đào mỏ và khai quật những mỏ đá. Từ những mỏ này, họ đẻo gọt
ra được các loại đá trắng, đá xám, đá đỏ và đá xanh lục; đá này
trông giống đá hoa cương nhưng có vẻ cứng hơn đá hoa cương mà ta
biết; có lẽ họ cũng có bí quyết nào đó để làm cho nó cứng rắn v́ họ
xuất thân từ châu Atlantis nơi mà thuật kiến trúc đă đạt tới đỉnh
cao toàn bích. Về sau th́ họ c̣n đi dă ngoại xa hơn và t́m được một
loại đá porphyry có màu đỏ tía lộng lẫy mà họ sử dụng rất hữu hiệu.
Thật kỳ lạ
khi thấy những người xây dựng thành thị tương lai này đang hoạt
động. Vốn là con cháu của Đức Bàn Cổ được giáo dục và rèn luyện
giống nhau cho nên họ cảm nhận và hành động giống như một gia đ́nh
duy nhất, ngay cả khi họ đă gia tăng số lượng lên tới hàng ngàn.
Chắc chắn sự hiện diện của Đức Bàn Cổ và các vị phụ tá gửi cho cảm
xúc này được linh hoạt và khiến cho cộng đồng đang tăng trưởng có
được t́nh huynh đệ thật sự, mỗi thành viên đều biết những người c̣n
lại. Họ lao động v́ họ rất hân hoan khi làm việc và cảm thấy rằng
ḿnh đang thực hành ước muốn của Đấng vừa là Cha vừa là Vua của
ḿnh. Họ làm việc trên những cánh đồng, họ trồng lúa – dường như có
lúa ḿ và lúa mạch; họ cắt gọn và định h́nh những tảng đá lớn được
mang từ trên đồi xuống, người ta làm mọi việc vui vẻ, coi đó là một
bổn phận tôn giáo để lập công bồi đức cho nên bất cứ công việc nào
cũng đều được sẵn ḷng thực hiện.
Phong cách kiến trúc mang tính hoành
tráng, sử dụng những tảng đá khổng lồ lớn hơn cả những tảng đá ở
Karnac nữa. Họ dùng máy móc và nâng đỡ những viên đá lớn dựa trên
những con lăn; đôi khi trong lúc khó khăn Đức Bàn Cổ ra huấn thị
khiến cho công việc được dễ dàng hơn có thể bằng một phương pháp từ
điển hóa nào đó. Họ được phép sử dụng sức mạnh và sự tài khéo ghê
gớm nhất trong việc điều động những viên đá khổng lồ này, một số dài
tới 160 bộ Anh và họ đă thành công kéo chúng đi dọc đường. Nhưng để
nhấc chúng lên đặt vào những vị trí đă định th́ Đức Bàn Cổ và những
vị phụ tá phải làm cho chúng nhẹ đi bằng những phương tiện huyền bí,
một số những vị phụ tá này ở trên mức Chơn sư vốn là các Nguyệt tinh
quân và đă trở thành các Đế quân của các Cung. Các Ngài trà trộn
trong đám đông để giám sát công việc của họ, người ta gọi các Ngài
bằng tên chung là Maharishis. Một số tên nghe với giọng hầu âm như
là Rhudhra, c̣n một tên khác nghe như là Vasukhya .[[1]]
Những dinh
thự này có qui mô giống như Ai Cập nhưng có dáng vẻ sáng sủa hơn;
điều này đặc biệt đáng chú ư đối với các dinh thự ở Bạch Đảo, nơi
các mái ṿm không phải là những h́nh cầu lớn, mà ở dưới đáy lại
ph́nh ra c̣n lên tới đỉnh lại giống như một búp sen khép kín, trong
đó những lá sen khép lại đă bị xoắn đi một chút. Điều này dường như
thể có hai h́nh xoắn ốc, một cái xoắn sang bên phải, một cái xoắn
sang bên trái, cả hai chồng chất lên nhau sao cho những đường xoắn
ốc băng qua nhau lên tới tận búp sen nhưng vẫn ph́nh ra ở dưới đáy.
Phần dưới của những dinh thự khổng lồ vô cùng kiên cố, rồi tới phần
trên đỉnh gồm những chỏm tháp và mái cuốn, mái cuốn có dạng h́nh
cong rất đặc thù và thanh nhă, thế rồi ở trên đỉnh có h́nh búp sen
giống như thần tiên của một mái ṿm.
Trọn cả việc xây dựng này phải mất nhiều
trăm năm nhưng một khi đă hoàn tất th́ Bạch Đảo là một kỳ quan. Bản
thân Bạch Đảo chạy thoai thoải lên tới điểm trung tâm cho nên những
người xây dựng lợi dụng đặc điểm ấy. Họ xây dựng những Đền thờ nguy
nga trên đó, tất cả đều bằng đá hoa cương trắng có dát vàng, những
thứ này bao phủ toàn thể Bạch Đảo khiến cho nó là Thánh đô duy nhất.
Chúng vươn lên tới Đền thờ lớn ở trung tâm, trên chóp có những chỏm
tháp và những mái cuốn mà chúng ta vừa nêu trên với mái ṿm h́nh búp
sen ở giữa. Mái ṿm ở trên Sảnh đường lớn nơi bốn vị Kumaras xuất
hiện vào những dịp đặc biệt, những đại lễ tôn giáo và những nghi lễ
mang tầm vóc quốc gia [[2]]
Đứng từ xa – nghĩa là ở cuối một trong
những đường phố của thành thị cách đó 10 dặm – tác dụng của Thành
thị trắng và hoàng kim trông giống như một mái ṿm trắng đặt vào
giữa biển Gobi màu xanh da trời [[3]],
trọn cả các dinh thự dường như vươn lên trong bầu khí trong trẻo
hướng về phía điểm trung tâm mà đỉnh cao là một mái ṿm đẹp như cảnh
thần tiên hầu như trôi nổi trong bầu không khí, phong cảnh thật là
đẹp và gây ấn tượng sâu sắc. Khi vươn lên trên nó trong không khí
chẳng hạn như đứng từ trên một khí cầu nh́n xuống th́ chúng tôi có
thể thấy thành thị trắng giống như một ṿng tṛn được một chữ thập
chia nhỏ ra và đường phố được xếp đặt thành ra bốn bán kính hội tụ
tại Đền thờ trung tâm. Khi nh́n từ phía tây bắc tức là từ mơm định
cư trước kia th́ ta thấy có một tác dụng phi thường hầu như không
thể là do ngẫu nhiên. Toàn thể phong cảnh trông giống như Đại nhăn
trong khoa biểu tượng của Tam Điểm vốn được phối cảnh sao cho các
đường cong trở thành những h́nh trụ và những đường sẩm đen hơn của
thành thị nơi vùng đất liền tạo thành tṛng đen con mắt.
Các Đền thờ ở Bạch Đảo đều được trang
hoàng bằng nhiều công tŕnh chạm trỗ cả ở bên trong lẫn bên ngoài.
Đa số những công tŕnh này đều có các biểu tượng của Tam Điểm v́ Hội
Tam Điểm kế thừa các biểu tượng của các Bí pháp và mọi Bí pháp Aryen
đều bắt nguồn từ trung tâm Điểm đạo cổ xưa này. Trong một pḥng gắn
liền với Đền thờ trung tâm hiển nhiên dùng để dạy học th́ ta thấy có
một loạt những h́nh ảnh chạm trổ bắt đầu từ cực vi tử hồng trần tiếp
tục lên tới các nguyên tử hóa học sắp xếp theo thứ tự với những ḍng
giải thích đánh dấu những tổ hợp khác nhau. Quả thật trên đời này
chẳng có điều ǵ mới lạ.[[4]]
Trong một
pḥng khác có nhiều mô h́nh, một mô h́nh là h́nh
lemniscates của Crookes được sắp xếp
băng ngang qua nhau để tạo thành một nguyên tử dưới dạng hoa hồng
bốn cánh. Có nhiều thứ được tạo thành mô h́nh dưới dạng phù điêu,
chẳng hạn như nguyên tử
Prana, con rắn oxy và khí cầu Nitơ .
Tiếc thay,
đại thảm họa đă biến những dinh thự bền vững này trở thành tro bụi.
Nếu không th́ chúng có thể tồn tại hết thiên niên kỷ này sang thiên
niên kỷ khác.
Thành thị ở
đất liền được xây dựng bằng những viên đá đủ màu đẽo ra từ những
viên đá trên núi, một số dinh thự sử dụng màu xám và màu đỏ ḥa lẫn
vào nhau rất hữu hiệu. Màu hường và màu xanh lục cũng là một tổ hợp
khác cũng được ưa chuộng, thỉnh thoảng người ta cũng sử dụng đá
porphyry màu đỏ thắm và thành công
rực rỡ. Khi nh́n về tương lai trải qua nhiều thế kỷ chúng tôi thấy
việc xây dựng vẫn tiếp diễn mặc dù có nhiều công nhân hơn cho đến
khi đại Đô thị tăng trưởng cho đến mức nguy nga trọn vẹn là thủ đô
được xây dựng trải qua 1.000 năm đối với một dân tộc mang ḍng máu
đế vương. Khi nhân số tăng lên th́ các công nhân di chuyển ra ngoài
đem thêm nhiều đất đai vốn rất ph́ nhiêu để canh tác tự túc tự cấp,
ba hồi làm việc đồng áng ba hồi làm việc xây dựng những Đền thờ nguy
nga. Hết thế kỷ này sang thế kỷ khác th́ sự bành trướng ấy cứ tiếp
tục dọc theo bờ biển Gobi lên măi tới bờ dốc hướng về các đồi núi
theo đúng kế hoạch ban đầu của Đức Bàn Cổ.
Trên đồi có
mỏ vàng, mỏ kim cương và đủ thứ đá quí. Vàng được dùng rất nhiều để
xây dựng dinh thự nhất là những nơi làm bằng đá hoa cương trắng tạo
ra tác dụng cực kỳ phong phú và tinh khiết. Ngọc quí cũng được đưa
vào trang trí là chủ yếu, được cẩn thành những điểm sáng lóng lánh
tạo nên những hệ thống màu sắc; những phiến đá mă năo được dùng làm
phần thiết kế trang trí nội thất; c̣n một loại đá quí giống như đá
mắt mèo của Mêhicô được đẽo gọt thành những khuôn mẫu. Có một dụng
cụ rất hữu hiệu ưa được dùng để trang trí cho những ṭa công thự lớn
là một tổ hợp đá ngọc bích màu xanh lục sẫm và đá porphyry màu đỏ
sẩm.
Người ta sử
dụng phần lớn công tŕnh chạm trổ cả bên ngoài lẫn bên trong ṭa nhà
nhưng chúng tôi không quan sát thấy có bức tranh hoặc h́nh vẽ nào
trên bề mặt phẳng phiu và không có vẽ phối cảnh. Có những dải trang
trí dài biểu diễn các đám rước dưới dạng phù điêu, mọi h́nh vẽ đều
có cùng kích thước và người ta không có ư niệm về khoảng cách cần
phải rút bớt lại kích thước trong h́nh vẽ. Không có cây cối hoặc mây
dùng làm bối cảnh cho nên không có ấn tượng về không gian. Những dải
trang trí này nhắc ta nhớ tới đá hoa cương Elgin, chúng được chế tác
rất khéo và rất tự nhiên. Những h́nh trong các dải trang trí này
thường được vẽ như thế đó cũng là các pho tượng riêng biệt mà ở trên
đường phố công cộng cũng như nhà riêng đều có rất nhiều.
Thành thị nối liền với Bạch Đảo bằng một
cây cầu đồ sộ lộng lẫy – một kiến trúc đáng chú ư đến nỗi thành thị
mang tên nó bởi v́ thành thị được gọi là
Kiều thị.[[5]]
Đó là một
cây cầu treo h́nh dáng rất thanh nhă được phác họa bằng công tŕnh
đẽo gọt những cuộn hoa văn đồ sộ và được trang trí bằng một nhóm lớn
pho tượng, đầu mút của nó dựa trên vách đá nơi đất liền và dựa trên
chính Bạch Đảo. Những viên đá của đường dẫn chính dài tới 160 bộ và
rộng tương ứng với bề dài – đây là một kết cấu tuyệt vời xứng đáng
với Bạch Đảo v́ nó là phương tiện duy nhất để tiếp cận với Bạch Đảo.
Vào năm
45.000 trước Công nguyên th́ Đô thị trắng đă đạt tới tột đỉnh khi đó
là thủ đô của một Đế quốc bao la gồm có trọn cả vùng Đông Á và Trung
Á, từ Tây Tạng cho tới bờ biển và từ Măn Châu cho tới Xiêm La chưa
kể nó c̣n có chủ quyền trên mọi ḥn đảo từ Nhật Bản tới Úc châu. Ta
vẫn c̣n thấy di tích đô hộ của nó nơi một số xứ sở này; dấu ấn không
thể phai nḥa của ḍng máu Aryen đă được ghi khắc lên các dân tộc
nguyên sơ như người Ainus ăn lông ở lỗ tại Nhật Bản và c̣n gọi là
thổ dân Úc châu.
Khi đạt tột
đỉnh vinh quang nó có được nền kiến trúc nguy nga mà chúng ta vừa
miêu tả, phong cách này có kích thước đồ sộ nhưng rất thanh nhă đến
mức chu đáo và lịch lăm một cách đáng kể.
Chúng ta đă thấy rằng các công nhân xây
dựng kiến tạo những Đền thờ tuyệt diệu mà di tích khổng lồ vẫn c̣n
làm trầm trồ tất cả những người nào chứng kiến ở Shamballa thời nay.[[6]]
Chính họ đă
truyền thừa cho thế gian cái Cây cầu vô song đă từng một lần nối
liền Bạch Đảo linh thiêng với bờ biển – ta vẫn c̣n thấy nó đứng sừng
sững như bao giờ hết mặc dù hiện nay bên dưới nó chỉ c̣n ḍng chảy
của cát sa mạc. Như ta đă thấy kiến trúc của nó thật quá cao cả, màu
sắc của nó thật quá lộng lẫy, thiên tài cơ khí của nó thật là đáng
kể. Trong thời oanh liệt nó có thể ngẩng cao đầu sánh cùng châu
Atlantis và mặc dù sự xa hoa của nó chưa bao giờ quá trớn như
Atlantis nhưng đạo đức của nó rơ rệt là thanh khiết hơn.
Đó là thành
thị hùng mạnh mà Đức Bàn Cổ Vaivasvata đă hoạch định và các con của
Ngài đă xây dựng. Ở Á Châu có nhiều Thành thị lớn nhưng Kiều thị nổi
bật hơn hết. Bên trên nó bao giờ cũng có các Đấng Bản lai Diện mục
hùng dũng trầm tư mặc tưởng và nơi cư ngụ trên trần thế của các Ngài
ở Bạch Đảo linh thiêng trong số tất cả các thành thị trên trần thế
đều luôn luôn là nơi tiếp nhận sự ban phước đời đời của các Ngài do
được gần cận ngay kế các Ngài.
--------------------------------
[[1]]
Chúng tôi rất đổi ngạc nhiên khi thấy điều hiển nhiên là một
dạng tiếng Bắc phạn lại tồn tại trong một thời gian rất lâu
trước đây dưới một dạng có thể nhận biết được. Dường như
ngôn ngữ mà các Hỏa đức Tinh quân đem từ Kim tinh sang là
tiếng Bắc phạn gốc – quả thật là một ngôn ngữ thiêng liêng -
và trong khi người ta c̣n tiếp xúc với các ngài th́ ngôn ngữ
ấy cứ tồn tại măi không thay đổi bao nhiêu.
[[2]]
Bạn nào có đọc loạt bài “Vén
màn Bí ẩn thời gian” đăng trên
Tạp chí nhà Thông
Thiên Học
số tháng 7 năm 1.910 ắt nhớ trong
Cuộc đời của Alcyone
kiếp thứ 10 có miêu tả việc các thủ lănh dân di cư tụ tập
lại trong Sảnh đường này và bốn vị Kumaras xuất hiện.
HOME T̀M HIỂU NHẬP MÔN sách TIỂU SỬ BẢN TIN H̀NH ẢNH thIỀN BÀI VỞ THƠ gifts TẾT 2006 NỮ THẦN ISIS