|
HOME T̀M HIỂU NHẬP MÔN sách TIỂU SỬ BẢN TIN H̀NH ẢNH thIỀN BÀI VỞ THƠ gifts TẾT 2006 NỮ THẦN ISIS
|
Vinh Danh Bà Blavatsky Trong Ngày Lễ Hoa Sen Trắng Peggy A. Heubel Bản dịch: www.thongthienhoc.com |
|
Vinh Danh Bà Blavatsky
Trong Ngày Lễ Hoa Sen Trắng
Khi Ngày Hoa sen trắng đang đến gần với chúng ta, trên khắp các lục
địa và các nền văn hóa, những người có tấm ḷng thành sẽ dừng lại để
tưởng nhớ đến một người không chỉ đơn thuần viết về Minh triết
thiêng liêng mà c̣n dám sống, hít thở và chịu đựng để đánh thức Minh
Triết Thiêng Liêng ở người khác.
Bà Blavatsky đă qua đời vào ngày 8
tháng 5 năm 1891. Nhưng những ǵ bà để lại cho chúng ta vẫn c̣n sống
động hơn bao giờ hết. Bà không để lại bất kỳ tài sản vật chất nào,
không có tượng đài bằng đá cẩm thạch nào. Di sản của bà là một ngọn
lửa: ngọn lửa Chân lư, bùng cháy trong thế giới vô h́nh và được thể
hiện qua những giáo huấn của Thông Thiên Học - "Tôn giáo Minh Triết"
của mọi thời đại. Chúng ta hăy dành một chút thời gian để vinh danh
bà - không chỉ bằng t́nh cảm - mà bằng cách tái hiến dâng cuộc
đời của chúng ta cho chính những tinh hoa mà bà đă dành cả cuộc đời
để khám phá.
Bà Blavatsky không chỉ là một nhà
văn hay triết gia siêu h́nh. Bà là một sứ giả theo nghĩa tinh thần
sâu sắc nhất. Sinh năm 1831 tại nơi mà bây giờ là Ukraine, bà được
biết từ thời thơ ấu đă có những khả năng, tầm nh́n và ư chí kỳ lạ. Ư
chí mạnh mẽ, không sợ hăi, không thể chế ngự đó đă trở thành công cụ
mà minh triết cổ thời đă tái nhập vào thế giới hiện đại.
"Sau nhiều thập kỷ chuẩn bị làm đệ
tử dưới sự hướng dẫn của các bậc Đạo sư ẩn dật - những Chân sư
(Mahatma) của Huynh Đệ Đại Đoàn Bên kia-Hy Mă Lạp Sơn – Bà
Blavatsky đồng sáng lập Hội Thông Thiên Học vào năm 1875. Bằng hành
động này, bà đă mở ra một cánh cổng từ lâu đă đóng kín với thế giới
bên ngoài, đem đến cho những người t́m kiếm một con đường sống động
dẫn đến sự minh triết, thanh lọc bản thân và sự hợp nhất."
Cuộc đời của bà không dễ dàng. Con
đường của bà là một trong những sự hiểu lầm, phản bội, đau khổ về
thể xác và chiến tranh tinh thần liên tục nhất. Tuy nhiên, qua tất
cả, bà vẫn kiên quyết - không phải v́ bà tin vào bản thân ḿnh - mà
v́ bà phục vụ một điều ǵ đó vô cùng vĩ đại hơn đó là phục vụ Sự
sống Duy nhất - Nguyên lư Thiêng liêng chảy qua tất cả chúng sinh.
Không phải các nghi lễ bên ngoài hay
lễ kỷ niệm làm Ngày Hoa Sen Trắng thiêng liêng. Mà đó là hành động
tái hiến dâng bên trong. Món quà chia tay của Bà dành cho chúng ta
không chỉ là những bài viết của Bà - mà là tấm gương của bà. Bà đă
chỉ cho chúng ta thấy rằng Thông Thiên Học không phải là lư thuyết
suông không thực tế, mà là một sức mạnh sống động. Mục tiêu của nó
không phải là sự lỗi lạc hay kiến
thức
trí tuệ, mà là sự chuyển hóa - không chỉ của tâm trí, mà c̣n của tâm
hồn và cuộc sống. Chúng ta hăy tự hỏi:
Chúng ta có đang biến Thông Thiên
Học thành một sức mạnh sống động của ḥa b́nh và hài ḥa trong cuộc
sống của ḿnh không?
Chúng ta có cố gắng nhận ra và sống
theo tinh thần Huynh Đệ Đại Đoàn - vượt qua tính cách cá nhân, vượt
qua sự phê b́nh chỉ trích, vượt qua cái thích và không thích?
Chúng ta đă rèn luyện bản thân để
nh́n vượt qua vẻ bề ngoài, để không phán đoán sai lầm hay hiểu lầm
bất kỳ tâm hồn nào khác chưa?
Tự xưng ḿnh là thành viên của Thông
Thiên học tức là chấp nhận một nghĩa vụ thiêng liêng bên trong.
H́nh thức bên ngoài của cuộc sống
chúng ta có thể khác nhau - một số người nghiên cứu Tiếng Nói Vô
Thinh, những người khác nghiên cứuChí Tôn Ca, một số th́ thiền định,
những người khác phụng sự - nhưng bản chất bên trong là một và giống
nhau: tinh thần hóa cuộc sống của chúng ta bằng các nguyên tắc đạo
đức cao nhất. Và đạo đức đó là ǵ? Không phải giáo điều. Không phải
luật lệ. Mà là nhận thức sâu sắc về tính đơn nhất, chỉ là một (all
are one tất cả đều là một); về ư thức đạo đức bắt nguồn từ chân lư
rằng tất cả chúng sinh đều xuất thân từ một Nguồn và được duy tŕ
bởi một Sự sống duy nhất.
Chúng ta phải nhớ rằng: công việc
bên trong của chúng ta không phải để làm cho thế giới bên ngoài biết
đến và không phải là sự tự tôn vinh mà là sự nhạy cảm, hướng nội và
suốt đời.
"Sống và làm việc trong sự ḥa hợp hài ḥa" không phải là để đè nén
xung đột mà là để vượt lên trên nó; để chuyển hóa nó. Đây
là giáo huấn của bà Blavatsky lặp đi
lặp lại nhiều lần.
Tinh thần Huynh Đệ Đại Đoàn
– (bầu không khí thiêng liêng mà trong đó những chân lư tinh thần có
thể giáng xuống) -
chỉ có thể có được khi chúng ta cố gắng một cách có ư thức loại bỏ
những trở ngại của ḷng kiêu hănh, cáu gắt, động cơ ích kỷ và phán
đoán cố chấp.
Mỗi hành động tử tế, mỗi ư tưởng từ
bi, mỗi sự kiềm chế ư muốn cá nhân để có sự hài ḥa lớn hơn - đây là
những nghi lễ thực sự của Chi Bộ của chúng ta, nếu chúng ta dám thực
hành chúng. Nếu chúng ta có thể thanh lọc động cơ của ḿnh, nâng cao
sự suy nghĩ của ḿnh và luôn hướng mắt về Đấng Tối Cao bên trong,
th́ chúng ta đă đặt chân vào cái có thể được gọi là "con
đường dự bị ở bên trong" mà bà Blavatsky đă vất vả khai sáng.
Như bà đă từng viết trong Bí Quyết TTH, The Key to Theosophy, "Bổn
phận là lá bùa hộ mệnh của hoàng gia; là ḥn đá tảng của triết gia
thực sự, là nấc thang dẫn đến Đấng Thiêng Liêng."
Như bà đă từng
viết trong cuốn Ch́a Khóa Thông Thiên Học: 'Bổn phận là lá bùa hộ
mệnh hoàng gia; ḥn đá của nhà triết học chân chính, chiếc thang dẫn
đến Thượng Đế.' Xét cho cùng, nghĩa vụ của chúng ta đối với Sự
nghiệp Thông Thiên Học và đối với Chân Ngă Tối Thượng của ḿnh cũng
chính là nghĩa vụ của chúng ta đối với Tất cả mọi người đang sống –
bởi v́ trong Chân lư, chúng ta và Cái Đó (That) không phải là hai.
Chúng ta càng thấu hiểu điều này sâu sắc bao nhiêu, th́ ḷng từ bi
sẽ càng lộ ra như một ḍng chảy tự nhiên bấy nhiêu, không phải là
một sự cố gắng. Phụng sự vô vị kỷ sẽ không c̣n cảm thấy như một
nghĩa vụ mà trở thành một niềm vui. Và chậm răi, dần dần, lặng lẽ,
chính bầu không khí xung quanh chúng ta sẽ thay đổi."
Hăy để ngày này, Ngày Hoa Sen Trắng,
không phải là ngày của nỗi buồn, của sầu muộn, hay hối tiếc mà là
ngày của kư ức sống động - kư ức trao quyền cho hành động, không
phải là nỗi nhớ nhung. Bà Blavatsky đă cống hiến cuộc đời ḿnh cho
Công tŕnh Vĩ đại. Bà đă đặt ḥn đá tảng cho một Huynh Đệ Đại Đoàn
của những tâm hồn thức tỉnh tương lai.
Chúng ta đừng đợi thế giới thay đổi trước khi chúng ta thay đổi
chính ḿnh.
Chúng ta hăy bắt đầu - nơi chúng ta đang ở, như chúng ta đang ở với
ḷng dũng cảm, sự khiêm nhường và quyết tâm không lay chuyển. V́
vậy, chúng ta hăy phấn đấu:
Suy nghĩ như linh hồn, không phải
như một cá nhân.
Nói một cách thành thực,
không bao giờ tàn nhẫn.
Phụng sự không phải để được
công nhận, mà v́ Bản ngă trong tất cả đều là Một.
V́ vậy, cầu xin cho Hoa sen trắng
minh triết nở rộ trong ḍng nước tĩnh lặng của tâm hồn chúng ta để
cuộc sống của chúng ta, theo một cách nhỏ bé nào đó, phản ánh cuộc
sống của bà. Chúng ta hăy nhớ lại chính những lời của bà trong Tiếng
Nói vô Thinh, vang vọng ngay cả bây giờ qua nhiều năm:
"Có một con đường, dốc và gai góc,
đầy rẫy những nguy hiểm đủ loại - nhưng đó vẫn là đường, và nó dẫn
đến tâm của Vũ trụ. Tôi có thể cho bạn biết cách t́m ra những người
sẽ chỉ cho bạn cánh cổng bí mật... Chỉ những ai dám mới có thể vượt
qua ngưỡng cửa."
Chúng ta hăy là những người không
chỉ dám một lần, không chỉ hôm nay mà là mỗi ngày, chúng ta hăy vươn
lên một lần nữa để phục vụ Ánh sáng.
"Vạn vật thái b́nh. Om Tat Sat."
HOME T̀M HIỂU NHẬP MÔN sách TIỂU SỬ BẢN TIN H̀NH ẢNH thIỀN BÀI VỞ THƠ gifts TẾT 2006 NỮ THẦN ISIS