Không Tôn Giáo Nào Cao Hơn Chân Lư

 HOME T̀M HIỂU  NHẬP MÔN  sách  TIỂU SỬ   BẢN TIN   H̀NH ẢNH   thIỀN  BÀI VỞ  THƠ   gifts  TẾT 2006  NỮ THẦN ISIS


Theosophist Vol145 Số 12 Tháng 9 năm 2024
Thông Điệp Trong Chai: Hăy Rộng Mở - phần II Tim Boyd
Bản dịch: www.thongthienhoc.com


Thông Điệp Trong Chai: Hăy Rộng Mở - phần II Tim Boyd



Trong bài viết tháng trước, tôi đă đề cập đến một câu hỏi mà tôi đă được hỏi trong một cuộc phỏng vấn, "Nếu bạn viết một thông điệp trong một cái chai và giao phó nó cho biển, bạn sẽ viết ǵ?" Câu trả lời của tôi là năm từ: "Trust, Be Open, Do Something."  "Hăy Tin cậy, Hăy rộng mở, Làm điều ǵ đó". Sau khi đă nói về "Tin cậy" trong bài viết trước, tôi muốn đưa ra một vài suy nghĩ về "hăy rộng mở". Để bắt đầu có thể bằng một câu hỏi rộng mở có nghĩa là ǵ.

Sự rộng mở, về mặt lư thuyết và thực hành, xuất hiện dưới nhiều h́nh thức. Theo cách suy nghĩ thông thường của chúng ta, nó bao gồm các ư tưởng như tính minh bạch, tính bao hàm, khả năng tiếp cận kiến ​​thức, tính thẩm thấu của các cấu trúc tổ chức, tính không bí mật và tính thành thực. Những ư tưởng này được thể hiện theo nhiều cách khác nhau tùy thuộc vào lĩnh vực hoạt động của con người. Trong chính phủ, sự rộng mở được coi là quyền của công dân về thông tin và các thủ tục, với nền dân chủ là tiêu chuẩn của thời đại chúng ta đối với những lư tưởng cao nhất về nhiệm vụ của chính phủ. Trong giáo dục, nó thể hiện sự b́nh đẳng trong việc tiếp cận giáo dục chất lượng là một trong những lư do khiến hệ thống giáo dục ở Phần Lan thường xuyên nhận được nhiều lời khen ngợi như vậy. Trong các mối quan hệ xă hội và giữa các cá nhân, sự trung thực và thẳng thắn được coi là các chỉ số của sự rộng mở. Khi tất cả những điều này (những sự rộng mở này) đều là những cách tiếp cận có giá trị đối với các công việc của con người, th́ chúng c̣n là sản phẩm của một chiều sâu hơn của con người; chúng là những h́nh thức được tạo ra để bao hàm một lănh vực về một tâm thức cao thượng hơn. Những h́nh thức này không phải là những ǵ tôi nghĩ đến trong "Thông điệp trong một cái chai" của tôi.

Đối với tôi, trọng tâm của thông điệp là về đời sống tinh thần. Cũng như nhiều khía cạnh đời sống nội tâm khác, sự rộng mở có thể là nghịch lư - vừa sự rộng mở vừa bí mật. Cái Bản Ngă cao hơn, hay linh hồn vốn huyền bí, ẩn giấu và bí mật bên trong chúng ta th́ rơ ràng đối với những ai có mắt thấu thị, và đối với chính chúng ta (cũng thấy như vậy) bất cứ khi nào chúng ta ngưng bặt việc t́m kiếm điên cuồng và những nỗ lực kiểm soát thế giới. Trước đây, tôi đă chia sẻ một câu trích dẫn từ At the Feet of the Master: "Unless there is perfect trust, there cannot be the perfect flow of love and power." "Nếu không có sự tin cậy hoàn hảo, th́ không thể có ḍng chảy hoàn hảo của quyền năng và ḷng từ ái." Trong cuốn sách nhỏ đó, hai điều được tin cậy hơn hết thảy được nêu là "Chân sư của bạn" và "chính bạn". Ḷng tin cậy xóa bỏ những chướng ngại. Chính bản chất của sự tin cậy dẹp bỏ rào cản dẫn đến sự rộng mở. Khi có sự hiện diện của ai đó hoặc điều ǵ đó mà chúng ta tin cậy, chúng ta cảm thấy an toàn và được hỗ trợ. Người bạn chân chính không chỉ "ủng hộ chúng ta", nhưng khuyến khích chúng ta tiến về phía trước. Sự b́nh an thực sự chỉ có thể đến khi chúng ta cảm thấy an toàn. Sự rộng mở dạng này không phải thuộc về hệ thống, quy tŕnh, kiến ​​thức hoặc là những ư tưởng.
Trong một bài thơ của Rumi, ông đă viết rằng "Hàng trăm ngàn những ư tưởng từ thế giới vô h́nh háo hức muốn đến với bạn.'
Sự rộng mở cho phép chúng ta tiếp thu chiều kích của sự hiện hữu đó. Trong trường hợp không có sự cản trở của các bức tường tự bảo vệ, chúng ta có thể b́nh an, không sợ hăi, và cho phép ḍng chảy của sự thấu hiểu mang tính trực giác. Mặc dù chỉ có hai từ, "be open' "Hăy rộng mở", nhưng đó là sự rộng mở đối với trực giác, đối với "tiếng nói nhỏ nhẹ, tĩnh lặng" mang đến sự thấu hiểu trực giác của buddhi.

Rải rác trong các Thư Mahatma, các Chân Sư, các tác phẩm của bà Blavatsky và toàn bộ tài liệu TTH đều là những gợi ư về việc trau dồi nhận thức trực giác, chỉ có điều này mới kết nối chúng ta với "vẻ lộng lẫy ẩn tàng" của thần tính chúng ta. Bà Annie Besant gọi tinh thần là “nhận ra tính đơn nhất, sự nh́n thấy tính nhất như trong vạn vật". Lănh vực bồ đề/trực giác đánh dấu lối vào, vạch ra ngưỡng cửa cho nhận thức như vậy. Thể xác thể hiện bằng hành động; t́nh cảm thể hiện bằng cảm giác; tâm trí (cái trí) thể hiện trong suy nghĩ; và bồ đề thể hiện bằng trực giác. Đối với nhiều người, trực giác có thể là một ư tưởng "mơ hồ" gồm mọi thứ từ "cảm giác bản năng" đến nhận thức siêu linh đến các xung lực cảm xúc và thậm chí là các xung lực thể xác. Có một điều cần phải cho rơ, bà Balavatsky mô tả: "Mỗi người trong chúng ta đều sở hữu khả năng, giác quan bên trong, được gọi là trực giác, khả năng duy nhất mà qua đó con người và sự vật được nh́n thấy bằng màu sắc thực sự của chúng. Đó là một bản năng của linh hồn, (nó phát triển trong chúng ta tỉ lệ theo chúng ta sử dụng nó), đánh thức các giác quan tinh thần trong chúng ta và sức mạnh để hành động." Ông Taimni mô tả trực giác là "khả năng nhận thức trực tiếp hoặc nhận thức về chân lư, nó tạo ra kết quả khi tâm thức của người t́m kiếm bằng cách nào đó trở nên đồng điệu với Tâm thức của Đấng Thiêng Liêng, Tâm Thức của Thượng Đế".

Vấn đề đối với chúng ta là: Làm thế nào để chúng ta tiếp cận trực giác? Tất cả các lănh vực tâm thức bên trong chúng ta đều liên tục tương tác. Chúng ta giẫm lên một cái đinh và nó ảnh hưởng đến cơ thể, gợi lên cảm giác buồn bă hoặc tức giận, thu hút sự chú ư của tâm trí để chữa bệnh và cách làm giảm đau. Trực giác là chức năng của buddhi, nhưng buddhi không thể được coi là trực giác. V́ vậy, buddhi và trực giác không bị ảnh hưởng. Mặt khác, trực giác liên tục giao tiếp với cơ thể, t́nh cảm và tâm trí, nhưng chúng cũng không bị ảnh hưởng. Lư do đầu tiên khiến trực giác không thể tạo ấn tượng là, ít nhất là trong giai đoạn đầu của đời sống tâm linh, nó rất tinh tế. Có một lư do khiến nó được mô tả là "
tiếng nói nhỏ nhẹ, tĩnh lặng". Nó không đi kèm với tiếng gầm rú điếc tai của đám đông. Nó không đánh vào đầu chúng ta, hoặc làm gián đoạn đời sống t́nh cảm của chúng ta, v́ vậy nó không được chú ư. Chúng ta có những mối quan tâm cá nhân lớn hơn, cấp bách hơn.

Một lư do khác là chúng ta chưa phát triển đủ độ nhạy cảm với những rung động nhanh hơn và tinh tế hơn
trong cơi trực giác của con người chúng ta . Chúng ta có thể đáp ứng, nhưng chúng ta phần lớn ở giai đoạn đầu không nhận thức được sự tồn tại của nó. Chỉ với sự tin cậy và niềm tin mới hé nở về sự tồn tại của linh hồn, chúng ta mới có thể hướng sự chú tâm của ḿnh một cách có ư nghĩa vào việc vun đắp khả năng tiếp nhận của ḿnh. Một lư do khác là chỉ khi cơ thể (thể xác), t́nh cảm (thể vía) và tâm trí (thể trí) ở trạng thái an nghỉ (tĩnh lặng) th́ chúng mới có thể tiếp nhận. Khi nói về tác động của sự tin tưởng vào tâm thức Đại đồng hay tâm thứcThiêng liêng, Hermetic có nói như sau: "Kiến thức về là sự im lặng thiêng liêng và phần c̣n lại của tất cả các giác quan."

(Hermetic" ở đây có nghĩa là thuộc về Hermeticism -là một hệ thống triết học của ai cập cổ được phát triển theo lời dạy của Hermes Trismegistus hay c̣n biết đến là thần Thoth)

Hai b́nh luận ngắn từ
cuốn Thư Của Chân Sư Minh Triết nói thêm về quan điểm này: "Tâm trí có thể được làm cho hoạt động với tốc độ nhanh như điện trong trạng thái phấn khích cao độ; nhưng bồ đề th́ không bao giờ. S yên lặng phải luôn ngự trị, trong vùng trẻo của nó." Và, "Nó nằm trên bề mặt tĩnh lặng và yên b́nh của tâm trí không gợn sóng tầm nh́n thu thập từ thế giới vô h́nh t́m thấy sự biểu hiện trong thế giới hữu h́nh." Trong Kinh thánh, ư tưởng này cũng được diễn đạt là "sức mạnh của bạn nằm ở sự yên lặng và tin cậy".

Người ta có thể đặt câu hỏi: Tại sao phải bận tâm? Tại sao phải dành thời gian và công sức để vun đắp ư thức này? Cuộc sống vẫn tiếp diễn bất kể chúng ta có tiếp xúc với trực giác hay không. Có rất nhiều lư do có thể đưa ra: khả năng
đến với sự sáng tạo, tiếp cận tầm nh́n toàn diện, sự xác nhận liên tục về sự đơn nhất và toàn thể, đến với thế giới đầy cảm hứng, khả năng đánh giá đúng đắn con người, hoàn cảnh và t́nh huống trong cuộc sống hàng ngày theo cách vượt qua cái đơn thuần là lư luận. Các nhà thơ, nhà văn, nghệ sĩ thuộc mọi loại h́nh, diễn giả, nhà khoa học, doanh nhân, giám đốc điều hành, thánh nhân, nhà hiền triết, người chữa bệnh và các bà nội trợ đă thực hiện công việc cần thiết để nhận ra "tiếng nói" của trực giác đều không thể lay chuyển trong niềm tin của họ về giá trị của nó.

Albert Einstein đă nói rất nhiều về trực giác, không chỉ liên quan đến khám phá khoa học mà c̣n liên quan đến cuộc sống:

Tôi tin vào t́nh anh em của con người và tính độc đáo của mỗi cá nhân. Nhưng nếu bạn yêu cầu tôi chứng minh những ǵ tôi tin, tôi không thể. Bạn biết chúng là đúng nhưng bạn có thể dành cả cuộc đời mà không thể chứng minh chúng. Tâm trí chỉ có thể tiến xa đến mức những ǵ nó biết và có thể chứng minh. Sẽ đến
một điểm nào đó nơi mà tâm trí thực hiện một bước nhảy vọt - hăy gọi đó là trực giác hoặc bất cứ điều ǵ bạn muốn và lúc đó tâm trí đạt đến một cơi kiến ​​thức cao hơn, nhưng không bao giờ có thể chứng minh được cách nó vượt đến đó. Tất cả những khám phá vĩ đại đều liên quan đến một bước nhảy vọt như vậy.

Có nhiều lư do để nỗ lực tiếp cận trực giác và
có thể thuyết phục một số người, nhưng nhận thức trực giác không phải là một quá tŕnh lư luận. Nó là siêu lư luận, vượt qua lư luận và chỉ đi vào phạm vi của lư trí b́nh thường khi cố gắng mô tả hoặc hành động dựa theo trực giác. Sau đó, chúng ta gặp phải thách thức là phải diễn đạt trải nghiệm bằng lời nói hoặc tạo ra các công thức, cấu trúc hoặc kế hoạch để biến cái thấy của ḿnh thành thực tế.

Đối với một số ít người, câu trả lời cho câu hỏi "Tại sao phải bận tâm?" đơn giản hơn nhiều. Đối với họ, điều đó giống như hỏi đứa bé, "Tại sao phải bận tâm
về việc ra khỏi bụng mẹ?" Đó không phải là vấn đề lựa chọn. Giống như sự ra đời, đó là sự tiến triển tự nhiên của một tâm thức sẵn sàng học hỏi và hoạt động trong cùng một thế giới mà tất cả chúng ta cùng chia sẻ, nhưng ở một cấp độ khác.

Tôi có một người bạn đă đạt được những điều kinh
ngạc. Cô ta đă từ bỏ cuộc sống thoải mái là một y tá ở Chicago, ban đầu là giúp đỡ trẻ em ở quê hương Haiti của cô. Theo thời gian, công việc của cô ấy đă phát triển thành một hoạt động lớn bao gồm một trại trẻ mồ côi, bệnh viện, ngân hàng thực phẩm và các dịch vụ khác hoạt động trong một môi trường rất khó khăn. Cô ấy là một người giản dị, nhưng hoàn toàn sống động và truyền cảm hứng. Khi nói chuyện với cô ấy, bạn sẽ nghe một câu chuyện tuyệt vời nối tiếp câu chuyện khác về những sự kiện không có kế hoạch, không khả năng hợp lư, dường như không thể xảy tiếp tục chảy vào cô ta trong nỗ lực phục vụ người khác. Tôi chưa bao giờ nghe cô ấy sử dụng các từ trực giác hoặc buddhi; cô ấy là một người sùng đạo và có xu hướng dâng tất cả sự công nhận, thành tựu cho Chúa. Nhưng khi được hỏi về cách cô ấy có thể tạo ra tất cả những thành tựu đáng chú ư của ḿnh, cô ấy sẽ nói rằng tất cả đều phụ thuộc vào "niềm vui của sự rộng mở".
Tin tưởng và Rộng mở.

(C̣n tiếp)

Tập 145.12, tháng 9 năm 2024
The Theosophist 

 


 HOME T̀M HIỂU  NHẬP MÔN  sách  TIỂU SỬ   BẢN TIN   H̀NH ẢNH   thIỀN  BÀI VỞ  THƠ   gifts  TẾT 2006  NỮ THẦN ISIS