|
HOME T̀M HIỂU NHẬP MÔN sách TIỂU SỬ BẢN TIN H̀NH ẢNH thIỀN BÀI VỞ THƠ gifts TẾT 2006 NỮ THẦN ISIS
|
MUỐN VÀO HÀNG ĐỆ TỬ CHƠN SƯ
TOWARDS DISCIPLESHIP
Theosophical Publishing House Adyar – Madras 600020 INDIA |
|
MUỐN VÀO HÀNG ĐỆ TỬ CHƠN SƯ
Chương I
Hỏi: Xin
cho biết các đức tánh đặc biệt cần có trước khi được
thành đệ tử Nhập môn, đệ tử Chính thức và được Điểm đạo
?
KRISHNAJ :
Các đức tánh thiết nghĩ cần phải có trước khi trở thành
đệ tử nhập môn như sau đây:
1/ - Vị tha hay quên mình
2/ - Thật nhiều tình cảm cao quí
3/ - Một tình thân thiện bao la
Muốn vậy hàng đệ tử chính thức phải bền lòng tự kiểm
soát để mình trở thành một vận hà tốt của Đức Thầy.
Trước khi được điểm đạo, hãy cố gắng trở nên người đại độ
trong mọi công việc, hành động với tính cách cao quí, suy
nghĩ với tinh thần cao cả và xúc cảm với tình thương cao
thượng. Hãy có tinh thần quảng đại, rộng lượng hầu để
chúng ta thực hiểu biết chu đáo sự việc. Nếu chúng ta giận
hờn hay ganh tỵ thì cứ giận cho thỏa lòng, chứ đừng để tâm
phiền hà. Đây tôi muốn nói phải làm sao cho người ta thấy
chúng ta là người trưởng thành dù chúng ta có vấp phải
lầm lỗi chứ không như những người ti tiện. Một đức tánh
đặc biệt cần phải có trước khi được làm đệ tử chính thức
là xác thể và trí hóa phải cực trong sạch. Chúng ta không
nên có tư tưởng thấp hèn (như ái dục, vân vân....)
Lòng chúng ta thường đầy náo động và xúc cảm, nếu tìm
nguyên nhân sâu xa của chúng, chúng ta sẽ thấy nguyên nhân nầy
thường do ở tánh ích kỷ mà ra. Tỷ dụ trong trường hợp
chúng ta yêu mến một người nào thì chúng ta ước muốn được
họ đáp lại. Chúng ta đâm ra điên đảo khi người ấy không đáp
lại cảm tình của chúng ta.
Nếu chúng ta đi Adyar hay đi Úc châu trong tâm trạng bị kích
thích quá độ, chúng ta sẽ nhận thấy có sự lỗi lầm và sẽ
lấy làm lo ngại cho sự phản động phát sinh.Chúng ta gặp
nhiều người ở Adyar hay ở Sydney, có thể nói là họ đã
diệt trừ được các xúc động. Chúng ta không nên làm như vậy.
Không diệt trừ mà cũng không áp chế các xúc động của các
bạn. Việc làm đúng là không nên tiêu diệt chúng mà hướng
dẫn và kiểm soát chúng. Vài nhân viên làm công quả cho hội,
đều là những người chính trực, vì cố sức áp chế các xúc
động đến mức độ họ gần như không còn xúc động nữa. Họ có
vẻ trở nên con người lãnh đạm và cứng cỏi. Nhưng nếu các
bạn có thể nhìn xuyên qua được lớp vỏ thể trí (la coque
mentale) ngăn cản những rung động của cảm xúc thì các bạn
sẽ thấy trong thâm tâm họ là những người rất tốt.
Tôi báo trước cho các bạn rõ là ông C. W. Leadbeater sẽ
giúp được chúng ta thủ tiêu và diệt trừ các xúc động xấu
xa. Nếu ông ta thấy các bạn ở trong tâm trạng kích thích
quá độ, ông ta sẽ làm tiêu diệt ngay. Ông không để cho có
các xúc động thiếu kiểm soát, và nếu có, ông sẽ giúp ta
xử lý thẳng tay. Rồi chừng đó các bạn sẽ bị bắt buộc
phải huấn luyện lại chúng với nhiều khó khăn, và sớm muộn
gì các bạn cũng cần phải vun trồng loại xúc động tốt,
loại được hoàn toàn kiểm soát. Các bạn nên nhớ nếu các
bạn tiêu diệt các xúc động, rồi thì phải khởi sự lại
việc tập luyện chúng từ đầu. Thật ra điều nầy có thể làm
được, nhưng việc hết sức dễ là ta để ý từ lúc bắt đầu
nên thay sự đàn áp bằng sự kiểm
soát.
Cần nhứt phải học cách kiểm soát các xúc động nhưng không
tiêu diệt chúng, con người có tánh như thế nếu chúng ta
không thật ý tứ. Tôi còn nhớ cách đây mười năm tôi có phạm
lỗi nầy. Tôi có một tình thương đậm đà với một người và
tôi cảm thấy đã sai đường, tôi liền trấn áp tình cảm nầy.
Chúng ta có khả năng xúc động cao độ và đồng thời cũng
phải có khả năng kiểm soát được chúng hết.
Amma (Mẹ: Annie Besant) là một gương mẫu đáng chú ý
về khả năng chịu đựng sự xúc động như mọi người, nhưng
đồng thời bà kiểm soát được các xúc động ấy.
Những ai cố đè nén tất cả các xúc động thì họ thành ra
như người đã chết. Họ tranh đấu chống lại các dục vọng
xấu xa cho đến trở nên người vô tri giác, thế là họ không
còn khả năng xúc động gì nữa cả. Đấy là việc làm thật
khó mà mỗi người chúng ta phải đối phó. Nếu chúng ta biết
trước một phần mười các khó khăn phải vượt qua, tôi không
chắc gì chúng ta dám lăn mình vào công việc. Vì vậy tốt
hơn hết là ta không nên biết gì cả. Dù sao chúng ta cũng
không nên nhắm mắt bỏ qua trước các khó khăn trở ngại.
Nhưng chúng ta có thể đơn giản hóa việc làm nếu như chúng
ta biết giữ thái độ quyết tâm quên mình trong mọi hành
động, tư tưởng và cảm giác. Không nên lúc nào cũng đặt
mình ở trước, mà hãy hài lòng chấp nhận lấy vai phụ. Còn
vai chính là của Đức Thầy. Các bạn cần phải luôn luôn tranh
đấu. Cũng có thể là các bạn không kết hôn, dĩ nhiên nếu
luật quả báo không dẫn dắt bạn vào con đường ấy, vì các
bạn cần phải để hết thì giờ và tâm trí phục vụ Đức
Thầy. Các bạn không thể mong ước tìm được người bạn trăm
năm như những người khác. Các bạn có thể cảm thấy cần có
một người bạn như thế hay cần có một gia đình. Nhưng các
bạn phải đi lẻ loi một mình suốt đường đời và sẽ thấy
việc nầy rất khó khăn. Các bạn có tưởng tượng được thế
nào là sự sống cô đơn của bà A.B. trong tình thế ấy không ?
Gánh nặng suốt đời của bà là ban rải, luôn luôn ban rải
nhưng không một ai có thể trả ơn bà gì hết. Trong những
người theo bà, có bao nhiêu người đền ơn bà được cái gì ?
Dĩ nhiên là có, nhưng so sánh với suốt cuộc đời hy sinh và
phụng sự của bà thì đáng là bao ?
Lối tránh thoát duy nhứt trong những kiếp sống vô số khó
khăn và phiền phức là chỉ nghĩ đến công việc phụng sự Đức
Thầy.
Các bạn không nên có một ước vọng gì cho các bạn cả, không
một tư tưởng về tiến bộ cá nhân, về việc làm đệ tử Chính
thức hay việc được Điểm đạo, ngoại trừ ý muốn được giống
như Đức Thầy. Đấy là phương tiện duy nhứt. Các bạn
sẽ nhận thấy đời sống cực kỳ khó khăn, trừ phi các bạn
đã thật sự quyết định hành động, suy nghĩ, xúc động với
đường lối vô tư và chỉ xem mình như dụng cụ của Đức Thầy.
Nhiều người đã hỏi tôi:
“Anh sẽ làm gì với những người quấn quít theo anh ? Chính
anh, anh có nghĩ đến việc kết hôn không ? Anh sẽ sống cuộc
đời hy sinh với sự từ khước tất cả để làm việc cho Đức
Thầy, hay là anh sẽ sống trong sang giàu và đầy đủ tiện
nghi ? Thậm chí nếu anh không lập gia đình thì các người
trẻ kia sẽ làm việc và sống độc thân như anh sao ?” Thật
khó mà trả lời những câu hỏi nầy. Điều ước vọng độc nhứt
mà chúng ta có thể nói được, đó là phụng sự Đức Thầy,
và để qua một bên các ước muốn cá nhân.
Các bạn nên nhớ có một điều duy nhứt sẽ cứu vớt các bạn
được là các bạn hãy chỉ sống cho Đức Thầy mà thôi và ý
tưởng nầy cần phải thường trực được giữ trong trí óc. Tất
cả những gì các bạn làm đều phải vô tư và nhân danh Đức
Thầy. Một ngày kia, tất cả các bạn sẽ được phú thác
những nhiệm vụ có ít nhiều quan trọng, vậy cần phải trông
chừng đừng để trở nên tự cao và kiêu hãnh với những công
việc mình hoàn thành.
HOME T̀M HIỂU NHẬP MÔN sách TIỂU SỬ BẢN TIN H̀NH ẢNH thIỀN BÀI VỞ THƠ gifts TẾT 2006 NỮ THẦN ISIS