|
HOME T̀M HIỂU NHẬP MÔN sách TIỂU SỬ BẢN TIN H̀NH ẢNH thIỀN BÀI VỞ THƠ gifts TẾT 2006 NỮ THẦN ISIS
|
MỐI QUAN HỆ CỦA NGƯỜI
CHẾT VỚI TRẦN THẾ
Trích SINH
HOẠT NỘI GIỚI(THE INNER LIFE)
Quyển hai
|
|
MỐI QUAN HỆ CỦA NGƯỜI
CHẾT VỚI TRẦN THẾ
Người chết
thường có ư thức về xúc cảm của gia đ́nh mà ḿnh vừa từ bỏ. Nếu ta
cố gắng suy nghĩ chính xác xem điều ǵ có thể biểu lộ qua thể vía
th́ ta ắt dễ dàng hiểu được y rất có thể biết được đến đâu. Y không
nhất thiết theo dơi được tỉ mỉ mọi diễn biến trong sinh hoạt trên
coi vật lư; y không nhất thiết biết bạn ḿnh đang ăn ǵ hoặc đang
làm ǵ, Nhưng y biết liệu người ta đang vui hay buồn và y ngay tức
khắc biết được những xúc cảm như yêu thương hoặc thù ghét, ghen
tương hoặc ganh tị.
Khi một kẻ
nghiện rượu lượn lờ quanh một quán rượu th́ chỉ cần hiện h́nh một
phần (nghĩa là thu hút vào xung quanh ḿnh một bức màn bằng chất
ether) th́ ai cũng có thể rút tỉa được hương vị của rượu. Y không
thưởng thức nó bằng mọi giác quan mà ta có, chính v́ vậy y luôn luôn
sốt sắng cưỡng chế người khác ở trong t́nh trạng say sưa sao cho y
có thể nhập một phần vào thể xác người ta, ám người ta ngơ hầu thông
qua những thể xác ấy, y có thể một lần nữa trực tiếp trải nghiệm mùi
vị và những cảm giác khác mà y nhiệt thành ham muốn xiết bao.
Trong thể
vía cũng có những âm bản đối thể chính xác của mắt, mũi và miệng,
nhưng không v́ vậy mà ta được nghĩ rằng người sinh hoạt trên cơi
Trung giới nh́n thấy bằng mắt, nghe thấy bằng tai, hoặc ngủi thấy
bằng mũi hay nếm thấy bằng miệng. Mọi chất của thể vía thường xuyên
chuyển động nhanh chóng từ bộ phận này sang bộ phận kia khiến cho
hoàn toàn không thể có hạt nào của thể vía được chuyên biệt hóa
giống như một vài đầu mút tận cùng thần kinh được chuyên biệt hóa
trong thể xác. Các giác quan của thể vía không hoạt động thông qua
những cơ quan chuyên biệt mà hoạt động thông qua mọi hạt của thể
vía, do đó bằng thị giác của thể vía con người có thể thấy bằng bất
kỳ bộ phận nào của thể vía và nh́n thấy mọi thứ xung quanh ḿnh cùng
một lúc thay v́ chỉ nh́n thấy ở trước mặt thôi. Y có thể nắm lấy âm
bản đối thể bàn tay của người c̣n sống nhưng v́ hai bàn tay lướt qua
nhau mà không có cảm giác tiếp xúc cho nên làm như vậy chẳng được
việc ǵ. Song le, y có thể hoàn toàn hiện h́nh một bàn tay mặc dù
không ai thấy được, nhưng người ta vẫn cảm nhận được giống như bàn
tay b́nh thường của thể xác; người ta thường quan sát thấy điều này
trong những buổi lên đồng.
Có ba cảnh
giới của cơi Trung giới mà từ đó người thoát xác có thể (mặc dù
chuyện này không đáng mong muốn) nh́n thấy và theo dơi những diễn
biến xảy ra trên cơi vật lư. Ở cảnh giới thấp nhất th́ người ta
thường bận bịu với những chuyện khác cho nên ít quan tâm tới điều
xảy ra trong cơi vật lư, ngoại trừ trường hợp mà kho tài liệu của ta
có giải thích khi y lượn lờ quanh những nơi nghỉ dưỡng trác táng;
nhưng ở cảnh giới kế tiếp th́ y tiếp xúc rất mật thiết với cơi vật
lư và hoàn toàn có thể có ư thức về rất nhiều điều liên quan tới cơi
này mặc dù điều y nh́n thấy chẳng bao giờ là chính vật chất của cơi
vật lư, mà luôn luôn là âm bản đối thể Trung giới của nó. Khi mức độ
này giảm đi nhanh chóng th́ ư thức ấy vẫn có thể được khi y thăng
lên xuyên qua hai cảnh giới kế tiếp; nhưng vượt ngoài mức đó th́ chỉ
bằng cách nỗ lực đặc biệt để giao tiếp qua một người đồng cốt y mới
có thể tiếp xúc được với cơi vật lư và khi lên tới cảnh giới cao
nhất th́ điều này cực kỳ khó khăn.
Tầm mức của
khả năng con người nh́n thấy theo dơi những diễn biến trên cơi vật
lư khi sinh hoạt trên cơi Trung giới được xác định bởi tính t́nh và
bẩm tính của y cũng như tŕnh độ phát triển mà y đă đạt được. Hầu
hết những người mà ta thường gọi là người tốt bụng, sinh hoạt một
cách tự nhiên thoải mái đều đi xuyên qua mọi giai đoạn thấp trước
khi thức tỉnh với Tâm thức trên cơi Trung giới, cho nên họ hầu như
không thể có ư thức về bất cứ điều ǵ thuộc cơi vật lư. Tuy nhiên,
có một số ít người thậm chí bị thu hút trở lại tiếp xúc với cơi vật
lư do quá lo lắng về một người nào đó mà ḿnh bỏ lại đằng sau.
Những người
kém tiến hóa hơn th́ thành phần cấu tạo của họ là chất của cảnh giới
thấp, cho nên họ rất có thể theo dơi được trong một chừng mực nào
đấy những điều diễn ra trên trần thế. Trong hầu hết trường hợp này,
nếu họ là những người mà trọn cả tư tưởng chỉ xoay quanh chủ yếu là
cơi vật lư th́ họ có nơi bản thân rất ít hoặc không có ǵ hoài băo
về tinh thần hay là trí thức cao siêu. Cái khuynh hướng xuống phía
dưới này tăng trưởng khi ta sử dụng và một người thoạt tiên may mắn
là không có ư thức về những điều ở bên dưới ḿnh th́ đáng tiếc thay
lại có thể bị thu hút sự chú ư về phía nó thường thường là do sự
biểu lộ ích kỷ của những người c̣n sống đang đau buồn. Lúc bây giờ y
vận dụng ư chí để giữ cho ḿnh không bốc lên khỏi tiếp xúc với cái
sinh hoạt mà ḿnh không c̣n thuộc về nó nữa; và trong trường hợp đó
khả năng nh́n thấy những sự vật trần tục của y nhất thời tăng lên,
thế là y chịu thiệt về mặt tâm trí khi chẳng bao lâu sau y thấy khả
năng đó trượt ra khỏi tầm tay của ḿnh. Đau khổ như vậy hoàn toàn là
do hành động của chính y đă tạo ra chuyện bất b́nh thường không
chính quy trong sinh hoạt trên cơi Trung giới, bởi v́ trong trường
hợp tiến hóa b́nh thường có thứ tự sau khi chết, th́ người ta hoàn
toàn không biết tới việc này.
Nếu người ta
phàn nàn rằng như vậy th́ người đă quá cố không nh́n thấy được thế
giới vật lư chính xác như nó thật sự, vậy th́ chúng tôi ắt trả lời
rằng cả người đă quá cố lẫn chúng ta trên cơi này tuyệt nhiên chưa
bao giờ thấy được cơi vật lư đúng thực như nó là vậy, bởi v́ chúng
ta (hoặc hầu hết chúng ta) chỉ nh́n thấy bộ phận của thể đặc và thể
lỏng của cơi vật lư, và hoàn toàn không thấy được bộ phận rộng lớn
hơn ở thể hơi và chất ether; trong khi người đă quá cố hoàn toàn
không thấy được chất vật lư, thậm chí trọn cả âm bản đối thể trung
giới của nó, mà chỉ nh́n thấy cái bộ phận của âm bản đối thể ấy vốn
thuộc về cảnh giới đặc thù mà y ở đó vào lúc ấy. Người duy nhất có
được bất cứ thứ ǵ giống như tầm nh́n toàn diện về các sự việc là
người đă phát triển được tầm nh́n ether và trung giới trong khi vẫn
c̣n sống trong thể xác.
C̣n một khó
khăn nữa cản đường kẻ đă thoát xác là ở chỗ y tuyệt nhiên không luôn
luôn nhận ra được một cách chắc chắn âm bản đối thể trung giới của
vật thể vật lư ngay cả khi y nh́n thấy nó. Y thường thường cần có
khá nhiều kinh nghiệm trước khi có thể nhận diện rơ ràng được các sự
vật và bất cứ toan tính nào của y nhằm xử trí chúng có thể rất mơ hồ
và không chắc chắn giống như trường hợp ta nh́n thấy trong những căn
nhà bị ma ám nơi xảy ra việc ném đá, dậm chân hay chất vật lư di
chuyển lơ mơ. Như vậy, khả năng nhận diện được những sự vật phần lớn
là những vấn đề kinh nghiệm và kiến thức, nhưng nó hầu như không thể
hoàn hảo nếu y chưa biết một điều ǵ đó về những vấn đề này trước
khi chết.
Một bạn đọc
có viết thư hỏi xem liệu người chết có thể thưởng thức âm bản đối
thể trung giới của một vở kịch diễn trên sân khấu chăng và liệu có
chỗ dành cho y chăng nếu rạp hát đă đầy nghẹt người. Chắc chắn một
rạp hát đầy người cũng có âm bản đối thể trung giới mà người chết
nh́n thấy được, song le vở kịch ít có khả năng giúp cho họ được
thưởng ngoạn bởi v́ họ không thấy được quần áo và cách biểu cảm của
những diễn viên như ta thấy, và xúc động của những diễn viên v́
không thực mà chỉ bắt chước thôi cho nên không gây ấn tượng lên cơi
Trung giới. Các thể vía có thể và thường xuyên lồng xuyên thấu lẫn
nhau mà cái này tuyệt nhiên không gây ngăn ngại cho cái kia. Nếu
chịu khó suy nghĩ một lúc th́ bạn ắt thấy rằng cũng phải như thế
thôi. Khi bạn ngồi gần bất cứ người nào trong toa xe lửa hay xe điện
th́ thể vía của bạn và của y tất yếu phải lồng vào xuyên thấu nhau
trong một chừng mực rất lớn. Việc xuyên thấu như vậy không gây khó
khăn chút nào bởi v́ các hạt trung giới vô cùng cách quăng nhau tỉ
lệ với kích thước của chúng hơn hẳn các hạt của cơi vật lư. Cùng lúc
đó chúng ảnh hưởng nghiêm trọng tới nhau xét về nhịp độ rung động
sao cho khi ngồi gần một người có tư tưởng không trong sạch, ghen
tuông hoặc giận dữ th́ vô cùng có hại. V́ vậy, một người bạn thân có
thể dễ dàng đi vào một rạp hát đầy người đặc biệt khi người ta đang
ngồi bệt trên mặt đất hay trên bục v́ thực thể cơi trung giới ấy có
lẽ trôi nổi trong bầu không khí.
Người nào
mắc tội tự tử ắt trốn học trước khi đă học được bài học theo quy
định; y phạm tội rất kiêu ngạo khi tự tay ḿnh quyết định điều lẽ ra
nên dành cho Thiên luật an bài. Hậu quả của sự nổi loạn lớn lao như
thế chống lại thiên nhiên luôn luôn có tính cách trọng đại. Nó chắc
chắn ảnh hưởng tới kiếp sau và rất có thể nhiều hơn một kiếp. Hoàn
cảnh xung quanh một vụ tự tử ngay sau khi chết cũng giống như trường
hợp có nạn nhân bị tai nạn, bởi v́ cả hai đều lên trung giới qua
việc đột tử. Nhưng có sự khác nhau vô cùng lớn ở chỗ người chết do
tai nạn bất đắc kỳ tử vốn không trông mong ḿnh chết bèn bị đưa vào
một trạng thái vô ư thức và thường thường đi qua cảnh giới thấp nhất
mà chẳng biết ǵ về đủ thứ chuyện khó chịu của nó. Ngược lại, kẻ tự
tử đă cố t́nh hành động cho nên nói chung đau khổ biết được nhiều
điều khủng khiếp và đáng ghê tởm đối với ḿnh. Y không thể tránh
được những cảnh tượng và xúc cảm mà y đă mang theo ḿnh; nhưng y có
thể thường thường được giúp đỡ để thông hiểu chúng và được gợi cảm
hứng hăy kiên nhẫn, kiên tŕ cũng như hy vọng vào những việc tốt do
những người bạn tử tế phục vụ.
Trong khi
hoàn toàn công nhận rằng tự tử là sai lầm và nghiêm trọng nhất th́
người ta không kêu gọi thiên hạ hăy phê phán huynh đệ nào phạm phải
lỗi lầm này. Có sự khác nhau rơ rệt giữa những trường hợp khác nhau
và chúng ta không thể biết được đủ thứ yếu tố tham gia vào mỗi
trường hợp, mặc dù mỗi yếu tố đều được xem xét đúng mức trong việc
vận hành định luật công bằng vĩnh cửu.
Trong khi cố
gắng lượng định t́nh h́nh sinh hoạt con người trên cơi Trung giới
sau khi chết, ta thấy cần phải xét tới hai yếu tố nổi bật đó là thời
gian kéo dài khi y ở trên bất kỳ cảnh giới đặc thù nào và sự gay gắt
tâm thức ở trên đó. Như ta có nói thời gian kéo dài của việc con
người ở trên bất cứ cảnh giới nào tùy thuộc vào số lượng chất thuộc
về cảnh giới ấy mà khi đă kiến tạo vào bản thân trong lúc c̣n sinh
hoạt trên trần thế.
Nhưng tŕnh
độ tâm thức người ta có được nơi bất kỳ cảnh giới cho sẵn nào không
luôn luôn theo đúng định luật ấy. Ta hăy xét một ví dụ cực đoan có
thể có biến thiên để cho ta lĩnh hội phương pháp của nó. Giả sử một
người đă mang theo ḿnh trong kiếp nhập thể vừa qua những khuynh
hướng muốn biểu lộ th́ cần có được một số lượng lớn chất của cảnh
giới thấp nhất, nhưng trong kiếp này y lại may mắn đến mức trong
những năm thiếu thời đă học được khả năng và việc cần thiết kiểm
soát những khuynh hướng này. Rất có thể là nỗ lực của người ấy để
kiểm soát chúng ắt không đều đặn và hoàn toàn thành công; nhưng nếu
có kiểm soát th́ việc thay thế những hạt thô bằng những hạt mịn ắt
tiến triển đều đều mặc dù chỉ chậm răi thôi.
Quy tŕnh
này cùng lắm cũng chỉ từ từ và rất có thể xảy ra trường hợp người ta
chết trước khi hoàn tất được một nửa. Trong trường hợp ấy, chắc chắn
trong thể vía của y c̣n lại đủ số lượng chất của cảnh giới thấp nhất
để bảo đảm cho y phải cư trú một thời gian lâu dài ở đó; nhưng vấn
đề là trong kiếp nhập thể này, tâm thức của y chưa bao giờ có thói
quen vận hành nơi cảnh giới ấy và v́ nó không thể đột ngột có được
thói quen ấy cho nên kết quả là người ấy vẫn yên nghỉ trên cảnh giới
đó cho đến khi phần chất liệu ấy đă bị tan ră; nhưng trong khi ấy y
ở t́nh trạng vô ư thức, nghĩa là y hầu như ngủ suốt thời gian tạm
trú trên ấy v́ vậy hoàn toàn không chịu ảnh hưởng của nhiều điều khó
chịu trên ấy.
Ta ắt thấy
rằng cả hai yếu tố tồn tại sau khi chết này - cảnh giới mà con người
bị đưa lên đó và tŕnh độ tâm thức của y ở đó - tuyệt nhiên không
tùy thuộc vào bản chất của sự chết mà tùy thuộc vào bản chất của
kiếp sống sao cho bất kỳ tai nạn nào, cho dù đột ngột và khủng khiếp
đến đâu đi nữa cũng khó ḷng ảnh hưởng tới chúng. Tuy nhiên vẫn có
lư do ẩn đằng sau lời cầu nguyện xưa cũ trong giáo hội: “Xin Chúa
Nhân từ giúp con thoát khỏi sự đột tử”, mặc dù sự đột tử không nhất
thiết ảnh hưởng tới địa vị con người trên cơi Trung giới một cách
tồi tệ hơn, th́ ít ra nó cũng chẳng làm được ǵ để cải thiện t́nh
huống ấy, trong khi đó việc từ từ ṃn mỏi đi của tuổi già hay sự tàn
phá của bất cứ loại bệnh kéo dài liên miên nào cũng hầu như luôn
luôn có kèm theo một sự nới lỏng và sự phân ră đáng kể các hạt trung
giới th́ dù sao đi nữa y cũng thấy một phần công việc chính của ḿnh
đă được làm sẵn cho ḿnh rồi.
Sự sợ hăi
ghê gớm và xáo trộn tâm trí đôi khi đi kèm theo việc bất đắc kỳ tử
tự chúng chuẩn bị rất không thuận lợi cho sinh hoạt trên cơi trung
giới. Thật vậy, người ta đă biết những trường hợp mà sự xáo trộn và
khủng khiếp như thế vẫn dai dẳng sau khi chết, mặc dù may mắn thay
điều này là hiếm có. Thế nhưng cái ham muốn b́nh dân về việc có một
thời gian nào đấy để dọn ḿnh chờ chết đâu chỉ là chuyện mê tín dị
đoan, mà đằng sau nó có một mức độ lư do chính đáng; tự nhiên là bất
cứ ai sinh hoạt theo lối sống Thông Thiên Học ắt chẳng thấy có ǵ
khác nhau cho dù việc chuyển tiếp từ cơi vật lư sang cơi trung giới
có xảy ra chậm chạp hay nhanh chóng bởi v́ lúc nào y cũng làm hết
sức ḿnh để tiến bộ tối đa và trong bất cứ trường hợp nào th́ mục
tiêu trước mắt y vẫn như vậy.
Thế th́ ta
hăy tổng kết: dường như rơ rệt là việc chết do tai nạn không nhất
thiết phải cư trú lâu dài ở mức thấp nhất trên cơi trung giới, mặc
dù theo một nghĩa nào đó, ta có thể nói là nó hơi kéo dài một chút
việc cư trú nơi ấy v́ nó tước bỏ cơ hội của nạn nhân, thiêu rụi các
hạt thuộc về mức ấy trong khi chịu đau khổ do một căn bệnh dai dẳng.
Trong trường hợp trẻ con th́ hầu như không thể có việc chúng phát
triển nhiều ái lực đối với cảnh thấp nhất của cơi trung giới v́ kiếp
sống ngắn ngủi của chúng tương đối không có ǵ đáng chê trách; thật
vậy, theo kinh nghiệm thực tiễn của chúng tôi th́ hầu như không thấy
trẻ con trên cảnh giới này. Trong bất cứ trường hợp nào cho dù chúng
chết v́ tai nạn hay bệnh tật th́ sinh hoạt của chúng trên cơi trung
giới tương đối ngắn ngủi; sinh hoạt trên cơi trời mặc dù dài hơn
nhiều vẫn tỷ lệ phải chăng với kiếp sống và chúng tái nhập thể sớm
ngay khi các lực mà chúng có thể phát động trong kiếp sống ngắn ngủi
trên cơi trần đă bị thanh toán hết; đó chính xác là điều chúng ta có
thể trông đợi khi quan sát cách thức vận hành cũng của đại luật ấy
trong trường hợp người lớn.
Nên lưu ư
rằng rất có thể cần phải thực hiện trong sinh hoạt đời
thường đối với thể xác khiến cho có sự khác nhau trong trường
hợp con người sinh hoạt trên cơi trung giới sau khi chết. Tôi bắt
buộc phải đưa ra hai điều dè dặt thận trọng, bởi v́ trong trường hợp
thứ nhất ngoài sinh hoạt đời thường c̣n có một số nghi lễ pháp thuật
khủng khiếp ảnh hưởng rất nghiêm trọng tới t́nh huống của con người
bên kia của tử, và trong trường hợp thứ hai, mặc dù t́nh trạng xác
chết không khác ǵ nhau đối với chơn nhơn nhưng đôi khi vẫn có sự
phân biệt đối xử v́ con người vốn vô minh hay điên rồ. Tôi xin cố
gắng giải thích trường hợp này.
Sau khi con
người đă bỏ xác th́ mức độ lâu dài sinh hoạt trên cơi trung giới của
y tùy thuộc phần lớn vào hai yếu tố - bản chất của sinh hoạt trên
cơi vật lư trong kiếp vừa qua của y và thái độ tâm trí của y sau khi
xảy ra cái mà ta gọi là sự chết. Trong khi sinh hoạt trên trần thế,
y thường xuyên gây ảnh hưởng lên việc kiến tạo chất liệu vào thể vía
của ḿnh. Y trực tiếp ảnh hưởng tới việc ấy qua những đam mê, xúc
động và ham muốn mà y cho phép nó tha hồ khống chế ḿnh; y gián tiếp
ảnh hưởng tới việc này qua tư tưởng tác động từ bên trên cùng với
mọi chi tiết của sinh hoạt trên cơi vật lư (tiết dục hay trụy lạc,
sạch sẽ hay dơ dáy, ăn uống như thế nào) tác động từ bên dưới. Nếu
kiên tŕ bại hoại theo bất kỳ đường lối nào th́ y ắt ngu xuẩn đến
nỗi kiến tạo cho chính ḿnh một thể vía thô trược chỉ quen đáp ứng
với những rung động thấp của cơi trung giới; sau khi chết y ắt thấy
ḿnh ràng buộc vào cơi ấy qua một quy tŕnh lâu dài và chậm chạp để
cho thể vía tan ră. Mặt khác, nếu sinh hoạt kỹ lưỡng đàng hoàng th́
y tự cung cấp cho ḿnh một hiện thể chủ yếu bao gồm chất liệu tinh
vi hơn, y ắt có sự rối loạn và không thoải mái sau khi chết kém hơn
nhiều và sự tiến hóa của y ắt tiến triển nhanh chóng và dễ dàng hơn
nhiều.
Nói chung
th́ ta dễ hiểu điều này nhiều hơn, c̣n yếu tố lớn thứ nh́ - thái độ
tâm trí của y sau khi chết - có vẻ thường bị quên lăng. Điều đáng
mong muốn đối với y là hăy vỡ lẽ ra được địa vị của ḿnh trên cái
ṿng cung tiến hóa nho nhỏ này - trong giai đoạn này y học biết được
rằng ḿnh đang đều đặn triệt thoái vào bên trong hướng về cơi của
chơn ngă, v́ vậy y chỉ việc tháo gỡ tư tưởng của ḿnh ra khỏi những
chuyện thuộc cơi vật lư và càng ngày càng quan tâm tới những vấn đề
tinh thần mà y ắt bận rộn với chúng trong khi sinh hoạt trên cơi
trời. Khi làm như vậy, y ắt dễ dàng hơn nhiều giúp cho sự tan ră tự
nhiên của thể vía và ắt tránh được cái lầm lỗi chung đáng buồn,
không nhất thiết phải la cà trên các cảnh giới thấp lẽ ra chỉ là
chốn tạm trú.
Tuy nhiên,
nhiều người chẳng những không xoay chuyển tư tưởng lên trên mà lại
c̣n tốn thời giờ đấu tranh bằng hết sức ḿnh để duy tŕ việc tiếp
xúc với cơi vật lư mà ḿnh vừa mới bỏ lại, như vậy gây rắc rối rất
nhiều cho bất cứ ai có thể đang ra sức giúp đỡ ḿnh. Những vấn đề
trần tục là những vấn đề duy nhất mà họ đă từng chú ư trong buổi
sinh thời, cho nên sau khi chết họ thậm chí vẫn bám khư khư lấy
chúng một cách tuyệt vọng. Tự nhiên là theo thời gian họ thấy càng
ngày càng khó bám víu vào những chuyện ở dưới đây nhưng thay v́ hoan
nghênh và khuyến khích cái quy tŕnh dần dần tẩy trược và tinh thần
hóa họ lại mạnh mẽ chống đối nó bằng bất cứ phương tiện nào trong
tầm tay của ḿnh. Lực tiến hóa dũng mănh rốt cuộc cũng quá mạnh đối
với họ, cho nên họ bị quét đi theo ḍng chảy phúc lợi của nó. Thế
nhưng cứ mỗi chặng đường là họ phải đấu tranh, do đó họ tự chuốc vào
ḿnh một số lượng lớn đau khổ và phiền năo hoàn toàn không cần
thiết, mà họ c̣n làm tŕ hoăn nghiêm trọng sự tiến bộ đi lên của
ḿnh.
Thế mà trong
việc chống đối tai hại và ngu dốt đối với ư chí vũ trụ, con người
được trợ giúp nhiều qua việc sở hữu cái xác chết với vai tṛ là một
loại điểm tựa trên cơi trung giới. Y tự nhiên là có quan hệ mật
thiết với xác chết đó và nếu y bị dẫn dắt lệch lạc muốn làm như thế
th́ y có thể sử dụng nó làm một cái mỏ neo để gh́ y xuống dính chặt
vào vũng bùn lầy cho đến khi sự tan ră của xác chết đă tiến triển
được nhiều. Về vấn đề này việc thiêu xác giúp được cho con người, v́
khi người ta đă xử trí đúng mức thể xác, khi đằng sau y chiếc thuyền
đă bị đốt rụi th́ khả năng quay trở lại với nó may mắn thay đă giảm
đi rất nhiều.
V́ thế cho
nên ta thấy rằng trong khi việc chôn xác hoặc ướp xác tuyệt nhiên
không có tác dụng ǵ đối với chơn ngă mà thể xác đă từng một lần
thuộc về chơn ngă để duy tŕ lâu dài việc thể vía la cà trên cơi
trung giới chống lại ư chí của chơn ngă th́ một trong hai việc chôn
xác hay ướp xác cũng là một sự cám dỗ rơ rệt để cho con người tŕ
hoăn và làm cho y được dễ dàng rất nhiều nếu đáng tiếc là y muốn như
vậy. Chẳng một chơn ngă tiên tiến nào lại để cho ḿnh bị giam hăm
trên cơi trung giới, ngay cả bởi một quy tŕnh điên rồ như việc ướp
xác. Cho dù thể xác đă được thiêu đốt hay được phép tan ră từ từ
theo cái cách thông thường dễ sợ hay nó được bảo toàn vô thời hạn
như trong trường hợp xác ướp Ai Cập th́ thể vía vẫn theo đuổi đường
lối của riêng ḿnh là nhanh chóng bị tan ră và hoàn toàn không bị
ảnh hưởng.
Trong số
nhiều lợi ích có được do thiêu xác, lợi ích chính là nó hoàn toàn
ngăn cản bất kỳ toan tính nào nhằm tái hợp một phần và tạm thời
thiếu tự nhiên các nguyên khí hay nỗ lực sử dụng xác chết cho mục
đích của pháp thuật thấp hèn chứ đừng nói tới nhiều nguy hiểm cho
người c̣n sống. Lẽ ra nên tránh việc chọn dùng xác chết ấy.
HOME T̀M HIỂU NHẬP MÔN sách TIỂU SỬ BẢN TIN H̀NH ẢNH thIỀN BÀI VỞ THƠ gifts TẾT 2006 NỮ THẦN ISIS