Không Tôn Giáo Nào Cao Hơn Chân Lư

 HOME T̀M HIỂU  NHẬP MÔN  sách  TIỂU SỬ   BẢN TIN   H̀NH ẢNH   thIỀN  BÀI VỞ  THƠ   gifts  TẾT 2006  NỮ THẦN ISIS


Krishnamurti và Dưới Chơn Thầy

TIM BOYD

Bản dịch www.thongthienhoc.com

Krishnamurti và Dưới Chơn Thầy

 

Theo thời gian những cuốn sách nhỏ như cuốn Dưới Chơn Thầy của J. Krishnamurti (Alcyone), và Tiếng Nói Vô Thinh của H. P. Blavatsky (HPB), khiến chúng ta phải quay lại với chúng nhiều lần. Một trong những nét đẹp của những cuốn sách nhỏ này là sự phong phú của chúng và tập sách tuy nhỏ nhưng dường như chúng chứa đựng một tiềm năng bất tận trong việc truyền đạt một ư tưởng mới. Chúng đem đến cho chúng ta một cách tiếp cận với đời sống tinh thần ở dạng đa tầng (nghĩa là cho mọi người, cho mọi đẳng cấp, cho mọi thời đại.)

Trong Phật giáo Tây Tạng, một trong những cuốn sách nền tảng được gọi là Thứ Bậc Của Con Đường Dẫn Đến Giác Ngộ, c̣n được gọi là giáo lư Lamrim, (Những giai đoạn trên con đường đạo). Nó được bà Blavastky trích dẫn trong Giáo Lư Bí Truyền và những nơi khác. Cơ sở cho Lamrim là có một “con đường” tiến bộ và ngày càng sâu sắc dẫn đến sự minh triết, một con đường được phân cấp. Khi bắt đầu, chúng ta nhập cuộc với mức độ hiểu biết và sự mở mang phát triển tối thiểu. Nhưng khi chúng ta làm việc với nó, th́ sự mở mang sâu hơn và rộng hơn. Trong Kinh Thánh có đoạn: “Khi c̣n nhỏ, tôi nói như một đứa trẻ, tôi nghĩ như một đứa trẻ, tôi hiểu như một đứa trẻ, nhưng khi tôi trở thành một người lớn, tôi bỏ đi những điều trẻ con”. Với việc mở rộng nhận thức, sự hiểu biết của chúng ta có cách thay đổi.

Một trong những điều làm cho quyển Dưới Chơn Thầy quư giá đó chính là sự thể hiện một cách không chau chuốt của một tâm hồn trẻ thơ đang cố gắng truyền tải những giáo lư được ban ra em do một trưởng lăo, do Sư phụ của ông, dưới h́nh thức mà một cậu bé 14 tuổi có thể hiểu được. Tác giả của nó đă tiếp tục trở thành một người có ảnh hưởng tinh thần hoàn toàn độc nhất trên thế giới. Khi chúng ta nghĩ về ông ấy ngày hôm nay, chúng ta có xu hướng liên tưởng đến con người phát triển khi đến cuối cuộc đời của ông. Nhưng vào thời điểm quyển Dưới Chơn Thầy được viết, ông ấy c̣n là một cậu bé, một cậu bé đă tiến hóa cao, nhưng với năng lực của một đứa trẻ 14 tuổi. V́ vậy, ngôn ngữ đơn giản và cách diễn đạt không phức tạp hoặc quá trau chuốt

 Tài liệu trong cuốn sách đă được chuyển đến Krishnamurti trong khoảng thời gian năm tháng. Người ta nói rằng vào ban đêm, ông sẽ được Sư phụ của ḿnh dẫn đi bằng thể viá và giảng dạy. Mỗi tối các bài giảng sẽ được tóm tắt. Khi tỉnh dậy, cậu bé sẽ viết nó ra. Những bài viết này đă được biên soạn và xuất bản dưới tên Dưới Chơn Thầy. Krishnamurti sống thêm 77 năm sau khi viết cuốn sách. Một trong những điểm hay của cuốn sách nhỏ này là chúng ta đă có thể chứng kiến ​​sự phát triển của anh ấy ông từ hạt giống ban đầu này.

Nh́n bề ngoài, những lời dạy của ông ở phần sau cuộc đời ông không có ǵ giống với tác phẩm đầu tiên này. Tuy nhiên, khi xem xét kỹ hơn, chúng ta thấy rằng cuộc đời và tư tưởng mà ông thể hiện là một sự chau chuốt cho chính lời giáo huấn thưở ban đầu này. Những ǵ ông ấy nói về sau này trong cuộc đời của ông ngày càng gia tăng, sắc bén, tinh tế và có chiều sâu ban đầu về các chủ đề Tự do, T́nh yêu, Nhận thức Đúng đắn, sự thừa nhận và giải phóng khỏi những khuôn mẫu thói quen, những điều chúng ta thấy được thể hiện dưới một h́nh thức khác trong Dưới Chơn Thầy.

Khi lên chín tuổi, Albert Einstein đă có một giấc mơ. Trong đó, ông đang trên một chiếc xe trượt tuyết đi xuống một ngọn đồi đầy tuyết. Chiếc xe trượt cứ thế ngày một nhanh hơn, cuối cùng tiến tới tốc độ ánh sáng. Ông nh́n lên và thấy ánh sáng đầy sao của bầu trời đêm khúc xạ thành một quang phổ rực rỡ với những màu sắc kỳ lạ mà ông chưa từng thấy trước đây. Tràn ngập cảm giác kính sợ và tôn kính, ông trực giác hiểu rằng ông đang chứng kiến ​​một sự kiện mang tiếng gọi của ông trong cuộc sống - tất cả các câu trả lời, cũng như những câu hỏi mà ông cần hỏi. Ông ấy nói “Tôi biết tôi phải hiểu giấc mơ đó. . . và tôi có thể nói rằng toàn bộ sự nghiệp khoa học của tôi là sự suy ngẫm về giấc mơ đó. "

Với Krishnamurti, chúng ta đă chứng kiến ​​một quá tŕnh tương tự. Dưới Chơn Thầy, cuốn sách đầu tiên của ông, có bốn phần: Tánh Phân biện, Tánh Dứt bỏ (Đoạn tuyệt ham muốn, sáu điểm của Hạnh kiểm Tốt và Ḷng Từ ái. Ông mô tả bốn điều đó ở mức độ ngày càng sâu sắc. Khi ông nói về Tánh Phân biện, có nhiều cấp độ khác nhau của nó mà Sư phụ đă truyền đạt cho ông. Tận cùng th́ đó là về sự phân biện giữa thực và không thực, nhưng ông viết rằng “thực và không thực rất đa dạng”. Tương tự như vậy, với sự Tánh Dứt bỏ (Đọan tuyệt Ham muốn), nó không chỉ là những đam mê cơ bản cấu thành ham muốn, mà nó c̣n là mong muốn được công nhận, làm điều tốt, mà c̣n được biết đến là làm điều tốt - tất cả những điều tinh tế ngày càng tăng chúng mô tả một con đường tâm linh.

Trong Yoga Sutras của Patañjali, người ta bắt gặp một sự tŕnh bày kỳ lạ, rằng chúng ta phải “Tránh những đau khổ tuy chưa xảy đến”. Điều đó có nghĩa là ǵ? Sự khốn khổ này không có ở đây, và bằng cách nào đó chúng ta phải tránh điều này mà chúng ta không hề hay biết. Lời khuyên của Patañjali liên quan đến nhân quả. Bà Blavastsky đă hơn một lần đưa ra quan điểm rằng sự hiểu biết về những giáo lư về Nhân quả và Luân hồi sẽ là sự cứu rỗi của nhân loại, rằng sự hiểu biết sâu sắc về hai giáo lư này sẽ có tác dụng giải thoát cho tâm trí và hành vi của chúng ta. Nhân quả được mô tả là có ba thứ: (1) Nhân quả đă chín. Đó là những tác động của những hành động trong quá khứ mà chúng ta trải qua trong hiện tại: những cơn đau trong cơ thể, những thói quen của tâm trí, nhiều yếu tố khác nhau đă chín muồi để biểu hiện chúng. Đây là khía cạnh quen thuộc nhất của nhân quả đối với chúng ta. (2) Có nhân quả tích trữ, nhân quả chưa được tạo điều kiện cho nó chín. Nó giống như hạt giống trong ḷng đất. Nó sẽ nằm im ĺm bên dưới bề mặt cho đến khi được cung cấp độ ẩm, ánh sáng mặt trời và dinh dưỡng thích hợp. (3) Đây là nhân quả mà chúng ta đang trong quá tŕnh tạo ra ở giây phút này. Ví dụ cổ điển điển h́nh được đưa ra là một cung thủ. Quả chín giống như mũi tên đă bắn ra khỏi cung. Quả tích trữ hoặc tiềm ẩn giống như sự tưng xóc của những mũi tên mà cung thủ mang trên lưng. Quả chúng ta tạo hiện thời giống như mũi tên mà chúng ta đang chuẩn bị bắn.

“Tránh những đau khổ chưa đến” liên quan đến quả tích trữ này và những hành vi hiện thời của chúng ta. Trong Phật giáo có quan niệm rằng không có ǵ mà người ta có thể làm quá sai trái, quá xấu xa, quá ác độc đến mức không thể gột sạch  được tội lỗi. Trong truyền thống Phật giáo, có lẽ điều tồi tệ nhất mà người ta có thể làm là giết một vị Phật, nhưng điều đó cũng có thể được thanh tẩy. Đức Milarepa vĩ đại (Một kẻ sát nhân trở thành hành giả vĩ đại của thế giới.), một vị giác ngộ, đă bị đầu độc bởi một Geshe (nhà hiền triết Phật giáo) ghen tị. Milarepa biết thuốc độc mà vẫn uống, ngồi và giảng dạy tâm linh cho Geshe, người đă đầu độc ông và, khi làm như vậy, vị học giả trở thành một đệ tử lớn sau khi Milarepa chết.

Mọi thứ đều có thể được thanh tẩy nếu chúng ta tiếp cận nó với kiến ​​thức và động cơ thích hợp đúng. Nghệ thuật Chiến tranh là một cuốn sách có tựa đề gợi ư về các chiến lược quân sự, ở một mức độ lớn. Nhưng nó cũng là một chuyên luận về đời sống tinh thần. Nó dạy rằng chiến binh vĩ đại nhất không phải là người chinh phục các thành phố và chiến thắng 100 trận chiến, mà là người có thể chinh phục các thành phố mà không phải đánh trận nào.

Trong phần Giới thiệu về một phiên bản của cuốn sách (ấn bản Shambhala Pocket Classics Vương Quốc Tịnh Độ) có một câu chuyện về ba anh em được biết đến là những người chữa bệnh. Câu hỏi được đặt ra cho một trong những người anh em, một bác sĩ nổi tiếng khắp đế chế: "Ai trong các bạn là người chữa bệnh vĩ đại nhất?" Câu trả lời của anh ấy mang tính hướng dẫn: “Người anh cả của tôi nh́n thấy tinh thần của bệnh tật trước khi nó h́nh thành và chữa khỏi nó. Tên của anh ấy không được biết đến bên ngoài căn nhà của chúng tôi. Anh trai tiếp theo của tôi thấy bệnh ở từng giai đoạn nhỏ, và anh ấy đă chữa khỏi. Tên của anh ta không được biết đến ngoài hàng xóm của chúng tôi.

Mặt khác, tôi kê đơn thuốc, châm vào mạch máu, xoa bóp da, và tên của tôi được tất cả các Lănh chúa trong vương quốc biết đến ”. Tương tự như vậy, những giáo lư chúng ta đă được ban cho, mà chúng ta hiểu là Thông Thiên Học, hoạt động trên cả ba cấp độ này. Vị bác sĩ vĩ đại, nổi tiếng khắp vùng, là người đă làm việc trong cơi hữu h́nh, với những h́nh thức của thế giới vật chất, nên danh tiếng của ông đă phổ biến trong cơi thế gian. Hiệu quả của ông chỉ xuất hiện khi bệnh đă lộ ra. Thông Thiên Học cung cấp các phương pháp chữa trị ở mức độ đó. Khi chúng ta ngày càng nhận thức được xu hướng của ḿnh trước khi chúng biểu hiện, lộ ra – những thói quen suy nghĩ, phản ứng với con người và t́nh huống, ham muốn được che đậy, v.v. - th́ chúng ta có thể chứng kiến ​​những quá tŕnh đang diễn ra này, quan sát chúng giống như chúng ta chứng kiến ​​thời tiết: bây giờ trời có mây, bây giờ có nắng, bây giờ có băo.

Theo cách tương tự, chúng ta có thể chứng kiến ​​khí hậu của suy nghĩ và cảm xúc chúng ta luôn thay đổi và điều chỉnh cho phù hợp. Ở các giai đoạn nhỏ, chúng ta có thể nhận ra và điều chỉnh. Mức độ chữa lành cao nhất cùng lúc với mức độ nhận thức sâu sắc nhất. Trong ví dụ của hai anh em, người ta nh́n thấy tinh thần bị bệnh trước khi nó xuất hiện dưới bất kỳ h́nh thức nào, ở trạng thái vô h́nh hoặc hữu h́nh. Đó là mức độ nhận thức mà từ đó các Chân sư nói với chúng ta - mức độ mà Thông Thiên Học khởi nguồn. Các ngài cố gắng mô tả thế giới và các quá tŕnh quản lư của nó khi chúng tồn tại, ngay cả khi không có những dấu hiệu bên ngoài của chúng. Đây là cách thực hành được mô tả trong bốn phần của Dưới Chơn Thầy. Đó là một sự thực hành làm yếu đi, giảm bớt hoặc làm nhẹ bớt sức mạnh của căn bệnh cơ bản của nhân loại, một sự thực hành nhận biết sự mất cân bằng trong trạng thái mới phát sinh của nó, và do đó "tránh những khốn khổ chưa đến".

Đức Phật thường mô tả ḿnh là một bác sĩ. Theo ngài th́ ngài đến để chăm sóc, trông nom những nguyên nhân gây ra đau khổ mà chúng ta liên tục tạo ra cho bản thân và những người khác. Phương pháp của ngài là chữa bệnh ở cấp độ của tâm trí. Tất cả các thực hành, triết lư và kỹ thuật đă được truyền lại đều liên quan đến một quá tŕnh làm giảm tiềm năng cho của hạt giống sinh sản khốn khổ này bén rễ và nở hoa.

Tác nhân nào được thêm vào để làm loăng những khuynh hướng tiêu cực này? Thường chúng ta nghĩ đó là những lời dạy,  huấn thị được truyền lại cho chúng ta thông qua những người thầy vĩ đại. Ở một mức độ nhất định, điều này là chính xác. Khi chúng ta tiếp xúc với một phương pháp tiếp cận cụ thể đến minh triết, nó có những tác động của nó. Khi chất xúc tác luyện kim được thêm vào hỗn hợp ư thức này để nó thay đổi mọi thứ thành là nhận thức. Mọi bậc thầy chân chính đều hướng dẫn tận t́nh cho học sinh. Đặc biệt trong giai đoạn đầu của hướng dẫn khai mở là sự cần thiết của chúng ta. Về bản chất, Dưới Chơn Thầy là sự lập lại những huấn thị mà Krishnamurti khi trẻ tuổi đă nhận được. Nền tảng của những lời dạy sau này của ông là sự khám phá và áp dụng một nhận thức mở ra không ngừng mở ra trong hơn 77 năm.

Khi nhận thức ngày càng phát triển, chúng ta ngày càng thấy rơ hơn. Ư nghĩa thực tế của từ "thấu thị" là sự nh́n thấy rơ ràng. Những người không nỗ lực trong nhiều năm để nâng cao mức độ nhận thức của họ tất phải gặp khó khăn trong các mối quan hệ tương quan thuộc mọi dạng. Ví dụ, họ chỉ biết, nhận thức được sự tức giận của ḿnh sau khi bộc phát. Chỉ một khi mũi tên rời cung và hướng về mục tiêu, hoặc một khi tiêu điểm của cơn giận của họ đă bị bắn trúng, họ mới nhận ra và đáp lại bằng sự hối hận hoặc tự cho rằng ḿnh đúng.

 

Có một câu nói: "Hăy nói khi bạn tức giận, và bạn sẽ tạo ra bài phát biểu vĩ đại nhất mà bạn sẽ luôn hối tiếc." Một khi mũi tên rời khỏi cung, hoặc lời giận dữ rời khỏi miệng, nó không thể lấy lại được. Một trong những điều dường như xảy ra với việc thực hành về sự nhận biết là chúng ta tiến ngày càng gần đến khoảnh khắc hiện tại (LND - sống thiền trong từng hành động). Ở giai đoạn đầu, chúng ta trở nên nhận biết, nhận thức được rằng cơn giận đang biểu lộ qua chúng ta. Điều này có giá trị của nó.

 

Khi chúng ta đi sâu vào thực hành này, chúng ta bắt đầu nhận thức được trước khi cơn giận của chúng ta được bùng phát. Trước khi các thành phần của nó kết hợp với nhau và tạo ra một h́nh thức, mà chúng ta sẽ thấy nó.

Vào điểm đó, do nhận thức được nên chúng ta có sự lựa chọn. Theo nhiều cách, đây là mục đích trong lời tuyên bố của Patañjali rằng chúng ta phải tránh những đau khổ chưa xảy đến. Chúng ta phải luôn nhận thức sâu sắc hơn nữa để cảm nhận những chuyển động xảy ra bên trong chúng ta và chọn đưa ra phương hướng cho những năng lượng này.

Cho dù chúng ta đang ở giai đoạn đầu, giai đoạn giữa hay giai đoạn nâng cao của con đường, chúng ta vẫn quay lại nhiều lần với những lời dạy Dưới Chơn Thầy) đơn giản nhưng vô tận về Tánh Phân biện, Tánh Dứt bỏ (Đoạn tuyệt ham muốn), Hạnh kiểm tốt và Ḷng Từ ái .

 


 HOME T̀M HIỂU  NHẬP MÔN  sách  TIỂU SỬ   BẢN TIN   H̀NH ẢNH   thIỀN  BÀI VỞ  THƠ   gifts  TẾT 2006  NỮ THẦN ISIS