Không Tôn Giáo Nào Cao Hơn Chân Lư

 HOME T̀M HIỂU  NHẬP MÔN  sách  TIỂU SỬ   BẢN TIN   H̀NH ẢNH   thIỀN  BÀI VỞ  THƠ   gifts  TẾT 2006  NỮ THẦN ISIS

GIỐNG DÂN DO THÁI

NHỮNG BÀI NÓI CHUYỆN VỀ THÔNG THIÊN HỌC Ở ADYAR

 (THE INNER LIFE)

Quyển Hai

C.W.LEADBEATER


GIỐNG DÂN DO THÁI

 

T́nh huống đặc thù của giống dân Do Thái tồn tại chủ yếu v́ ở giai đoạn đặc thù này Đức Bàn Cổ cần họ để rèn luyện đúng đắn một số chơn ngă do ngài quản lư. Chúng ta chỉ có thể phỏng đoán về nghiệp quả giống dân khiến cho những t́nh huống này khả hữu. Có lẽ ta t́m được lời giải thích qua sự kiện giống dân Do Thái bắt nguồn từ người Semite ở châu Atlantis vốn bị thu hút vào Ả Rập, ly khai khỏi đồng loại do Đức Bàn Cổ của Căn chủng thứ năm khi ngài lần đầu tiên di cư. Toan tính đầu tiên này không hoàn toàn thành công và một cuộc di cư thứ nh́ diễn ra để xâm nhập vào vùng Gobi, từ đó sớm muộn ǵ cũng tạo ra phân chủng thứ nhất của Căn chủng mới. Khi cần có một phân chủng thứ nh́ th́ Đức Bàn Cổ biệt phái các sứ giả tới cho hậu duệ của những người đă bị bỏ lại đằng sau ở Ả Rập hi vọng rằng sẽ ḥa lẫn ḍng máu của họ với Căn chủng mới. Nhưng họ đă minh tâm khắc cốt ư tưởng (mà thoạt tiên ngài đă gieo rắc cho họ) cho rằng ḿnh là một giống dân được tuyển chọn, tách rời khỏi thế giới và bị cấm kết hôn với giống dân khác cho nên nhân danh chính giáo huấn của ngài, giờ đây họ bác bỏ những đề nghị của ngài và ngài phải t́m kiếm điều mà ḿnh muốn ở đâu đó.

Phân chủng đặc thù mà quốc gia Do Thái trực tiếp bắt nguồn từ đấy đă băng ngang qua Ả Rập tới tận bờ biển Somali để tránh bị chinh phục bởi với những kẻ tuân theo giáo huấn mới của Đức Bàn Cổ, thế rồi họ lại ly khai cả với cái đám đă ly khai đó, mở đường đi dọc theo bờ biển Vịnh Aden và Hồng Hải, cho đến khi họ xâm nhập vào lănh thổ Ai Cập. Vị Pharaoh đương thời đón tiếp họ một cách đầy hiếu khách và phó thác cho họ một dải đất để cư ngụ ở đấy, thế là họ định cư ở đó trong một vài thế kỷ, nhưng v́ vị Pharaoh sau này t́m cách đánh thuế họ mà họ phản đối cũng như cưỡng bức họ làm việc không công cho ḿnh một vài lao dịch giống như các thần dân khác, nên họ phản đối chống lại yêu sách của Pharaoh rồi tiếp tục di cư bằng cách băng ngang qua sa mạc Sinai rồi định cư ở miền Nam Syria; sau khi đă chiến đấu rất nhiều họ đă tước đoạt những bộ lạc cướp bóc khác cũng giống như làm đổ máu chính ḿnh.

Nghiệp quả của việc bác bỏ này đă khiến cho từ đó vẫn c̣n là một giống dân ly khai, cùng một loại chơn ngă phần lớn cứ tái nhập thể măi trong ḍng dơi ấy thay v́ chuyển từ giống dân này sang giống dân khác theo cách thức thông thường. Cho dù một sự chấp nhận mù quáng nào đấy về việc khác nhau này có thể giúp giải thích được cách đối xử mà họ tiếp nhận từ tay những giống dân khác th́ tôi cũng chẳng thể dứt khoát nói được, nhưng điều này cũng có thể một phần là do sự kiện v́ cái truyền thống đă được Đức Bàn Cổ tuyển lựa ngay từ đầu cho nên họ luôn luôn có một cảm xúc khá giống như người Bà la môn, đó là họ cao hơn mọi giống dân c̣n lại trên thế giới, và các giống dân khác trên thế giới chưa bao giờ đánh giá đúng đắn được cái thái độ mà họ chọn theo do hậu quả của niềm tin đó. 

Thoạt kỳ thủy họ là một bộ tộc du canh du cư giống như người Ả Rập Bedouin và phần lớn sống bằng cách cướp bóc, họ thú nhận rằng thần linh của ḿnh chỉ là một thần linh bộ tộc riêng tư chiến đấu chống lại thần linh của các nước khác, và họ luôn luôn khoác lác rằng ḿnh cao siêu hơn các thần linh khác, mặc dù là phải nhớ rằng có trường hợp thần linh này không thể chế ngự được một vài giống dân khác “v́ người ta có thiết xa”. (Thánh thư Các Phán quan, i.19). Cũng giống như mọi thần linh bộ tộc tinh linh ngũ hành khác, thần linh này yêu cầu phải được thường xuyên hiến tế bằng máu và để cho ḿnh nhận được nhiều của hiến tế, y luôn luôn cực kỳ ghen tuông kẻo bất kỳ tín đồ nào cũng sẽ bỏ rơi ḿnh và hiến tế cho thần linh khác. Yêu sách hiến tế bằng máu là tiêu chuẩn bất di bất dịch để đánh giá địa vị của một thần linh; không một thực thể nào tuyệt nhiên đáng được tôn kính hoặc thờ phụng mà lại yêu sách đáng ghê tởm như vậy; ta ắt thấy rằng y thường gợi ư những kế hoạch hành hạ và nhục nhă, vốn hoàn toàn là một điều thông thường đến với một thần linh bộ tộc nhưng dĩ nhiên hoàn toàn không thể được đối với bất kỳ thực thể nào cao hơn.

Việc một số những người hiếu động này bị bắt làm tù binh ở Babylon là một điều rất tốt xảy ra cho họ. Bây giờ lần đầu tiên họ tiếp xúc được với một giống dân rất văn minh và lần đầu tiên họ nghe nói tới một vị Thượng Đế mà mọi thứ là một bộ phận của ngài. Thế rồi họ cố gắng đặc biệt đồng nhất hóa vị thần linh bộ tộc của chính ḿnh với vị Thượng Đế đó và vậy là họ gây ra nhiều lẫn lộn. Khi họ được thả ra và không bị làm tù binh nữa th́ họ viết thánh thư của ḿnh theo trí nhớ của bậc tiền bối và họ đưa vào trong đó một sự trộn lẫn nào đấy những ư tưởng cao siêu về Thượng Đế.

Giáo chủ Kitô giáo đă mang một xác người Do Thái, mọi bậc đạo sư sơ khai của tôn giáo này đều thuộc về cùng một giống dân và v́ vậy tiếc thay họ đă đưa vào trong Kitô giáo quan niệm lẫn lộn về một thần linh đầy những đặc trưng không thể dung ḥa được, vừa ghen tuông độc ác và ưa trả thù; thế nhưng lại vừa toàn tri, toàn hiện và từ bi. Ngay cả thời nay th́ Giáo hội Kitô giáo vẫn c̣n tuyên bố trong lễ phụng vụ cao nhất những huấn điều lạc hậu lố bịch của Do Thái giáo vốn đă được du nhập vào qua phát biểu của đấng thần linh ghen tuông; trong khi ở một bộ phận khác của chính lễ phụng vụ ấy, giáo hội lại tuyên dương ngài là Thượng Đế Tối cao, Ánh sáng vô thượng. Nếu Kitô hữu có thể để riêng ra những quan điểm nguyên thủy Do Thái giáo này và tiếp thu giáo huấn của Giáo chủ về Thượng Đế, ngài bảo Thượng Đế luôn luôn là Cha trên trời th́ người ta ắt đă tránh được nhiều rắc rối trong Giáo hội.


 HOME T̀M HIỂU  NHẬP MÔN  sách  TIỂU SỬ   BẢN TIN   H̀NH ẢNH   thIỀN  BÀI VỞ  THƠ   gifts  TẾT 2006  NỮ THẦN ISIS