Không Tôn Giáo Nào Cao Hơn Chân Lư

 HOME T̀M HIỂU  NHẬP MÔN  sách  TIỂU SỬ   BẢN TIN   H̀NH ẢNH   thIỀN  BÀI VỞ  THƠ   gifts  TẾT 2006  NỮ THẦN ISIS

Trích CON NGƯỜI từ đâu tới, Sinh hoạt ra sao và Rồi sẽ đi về đâu

      Tác giả Annie Besant và C. W. Leadbeater

Bản dịch: www.thongthienhoc.com

CON NGƯỜI:

RỒI SẼ ĐI VỀ ĐÂU


CON NGƯỜI:

RỒI SẼ ĐI VỀ ĐÂU

 

LỜI NÓI ĐẦU

 

Những trang sau đây là một toan tính nhằm phác họa buổi sơ khai của Căn chủng thứ 6, có thể so sánh với buổi ban sơ của Căn chủng thứ 5 ở Ả Rập. Trước khi Giống dân thứ 6 đến thời chiếm lĩnh lục địa của riêng ḿnh (lục địa này hiện nay đang từ từ nổi lên từng mảnh một ở vùng Thái B́nh Dương) th́ c̣n phải nhiều ngàn năm nữa trôi qua. Lúc bấy giờ miền Bắc Mỹ sẽ bị nát ra thành từng mảnh, dải phía tây mà đoàn Kiều dân định cư ở đó sẽ trở thành dải cực đông của lục địa mới.

Trong khi đoàn Kiều dân nhỏ bé đang hoạt động ở giai đoạn phôi thai th́ Giống dân thứ 5 đă đạt tới tột đỉnh, mọi sự xa hoa lộng lẩy trên thế giới đến tập trung vào đó. Dưới mắt thế giới th́ đoàn Kiều dân thật là tồi tệ, gồm một đám những kẻ lập dị, nô lệ tận tụy cho Thủ lĩnh.

Bản phác họa này được in lại từ Tạp chí  Nhà Thông Thiên Học và hoàn toàn là công tŕnh của đồng nghiệp của tôi. 

                                                                                                A.B

CHƯƠNG  XXII

KHỜI ĐẦU CĂN CHỦNG THỨ SÁU

LINH ẢNH VỀ VUA  A DỤC

PHẦN DẪN NHẬP

 

Cách đây chừng 12 năm, người viết quyển sách này có dấn thân vào việc khảo cứu một số kiếp trước kia của cố Đại tá H.S Olcotl. Hầu hết hội viên Thông Thiên Học đều biết rằng trong kiếp nay trước kiếp vừa qua, Đại tá chính là vị Đại vương Phật tử A Dục; và những người nào đă đọc một thông báo cỏn con về kiếp trước của ông (được viết cho một Đại hội Thông Thiên Học ở Mỹ) hẳn nhớ rằng vào cuối kiếp sống ấy khi sắp qua đời, ông có một lúc rất năn chí và hoài nghi; để giải tỏa tâm trạng ấy, Sư phụ của ông cho ông thấy hai bức tranh đáng chú ư, một bức trong quá khứ và một bức thuộc tương lai. Ông đang rầu rĩ về sự thất bại trong việc thực hiện mọi kế hoạch của ḿnh, và mối hoài nghi chính của ông là làm sao có khả năng kiên tŕ cho đến phút chót, duy tŕ được quan hệ với Chơn sư cho đến khi đạt được mục tiêu. Để xua tan nỗi hoài nghi ấy, Chơn sư trước hết giải thích cho ông qua một linh ảnh về quá khứ, đôi bên đă có quan hệ với nhau bắt nguồn từ lâu rồi ở Châu Atlantis và lúc bấy giờ đă có hứa hẹn là mối quan hệ ấy sẽ chẳng bao giờ bị cắt đứt; thế rồi qua một linh ảnh khác về tương lai, Chơn sư hiện ra thành Đức Bàn Cổ của Căn chủng thứ 6, c̣n vua A Dục là người phụ tá phục vụ ngài ở một chức vụ cao cấp.

Cảnh tượng được tŕnh bày ở một xứ sở đẹp như công viên nơi hoa phủ trên các đỉnh đồi chạy thoai thoải xuống biển màu xanh saphiri. Người ta thấy Chơn sư M được vây xung quanh bởi một đoàn đệ tử và người trợ giúp, và ngay cả trong khi vị Vua mê man quan sát phong cảnh dễ thương ấy th́ Chơn sư KH bước vào, nối gót ngài là một đoàn đệ tử. Hai Chơn sư ôm choàng lấy nhau, đám đệ tử ḥa lẫn vào cùng nhau vui vẻ chào mừng, và bức tranh tuyệt vời ấy mờ nhạt đi trước đôi mắt mê man của chúng tôi. Nhưng ấn tượng mà nó lưu lại vẫn không phai mờ đi được và vẫn mang theo một kiến thức nào đó kỳ diệu vượt quá mức ngôn từ diễn tả nên lời với đầy niềm kính sợ. Nhăn quan mà chúng tôi sử dụng lúc bấy giờ thuộc về thể nguyên nhân cho nên tầm nh́n của chúng tôi phân biệt rơ ràng được các chơn ngă họp thành đám đông ấy. Chúng tôi nhận ra ngay nhiều người trong đám đó; c̣n những người khác mà lúc bấy giờ chúng tôi chưa biết th́ từ đó trở đi chúng tôi cũng đă gặp trên cơi trần. Đúng vậy. Thật kỳ lạ không thể diễn tả nên lời khi gặp gỡ (có lẽ ở phía bên kia cửa tử) một số thành viên mà chúng tôi trước đó chưa bao giờ gặp trên cơi trần th́ khi chỉ trao đổi bằng cách liếc mắt nh́n th́ điều ấy cũng điện báo cho chúng tôi nhận ra được người ta bằng cách bảo rằng: “Đây chỉ là một người khác đi cùng với chúng ta tới cuối đoạn đường”.

Chúng tôi cũng biết ai sẽ không ở đó, nhưng nhờ trời chúng tôi không v́ thế mà rút ra sự suy luận nào bởi v́ chúng tôi biết rằng phần đông những người không có mặt vào lúc Giống dân ấy khởi đầu th́ sau này cũng sẽ gia nhập vào đó và c̣n có những trung tâm hoạt động khác nữa liên quan tới công việc của Chơn sư. Trung tâm đặc thù mà chúng tôi đang khảo sát chỉ tồn tại v́ mục đích đặc biệt để thành lập Căn chủng mới, v́ vậy nó mang tính độc nhất vô nhị; chỉ những kẻ nào nhờ cẩn thận đă tự rèn luyện ḿnh trước kia mới thích hợp, để chia xẻ công tác đặc thù này và đóng một vai tṛ trong đó. Chính v́ bản chất của công tŕnh ấy và tính cách của nền giáo dục cần thiết cho nó phải được làm cho sáng tỏ, cho nên chúng tôi mới mạn phép phác họa cho các thành viên trong chúng ta về sinh hoạt tương lai ấy. Việc tự ḿnh rèn luyện này cần phải hy sinh xả thân hết mức và quên ḿnh hoàn toàn bởi v́ khi câu chuyện của chúng tôi tiếp diễn th́ nó đ̣i hỏi người ta phải tuyệt đối tin tưởng vào sự minh triết của các Chơn sư. Nhiều hội viên tốt trong Hội Thông Thiên Học vẫn chưa có được đức tính này, v́ vậy mặc dù họ có thể tiến hóa cao theo những hướng khác, song họ không thể tham gia vào đoàn người phụng sự đặc biệt này; đó là v́ làm việc với Đức Bàn Cổ thật là khó nhọc, ngài chẳng có thời giờ và cũng không muốn phí sức để cải lư với những người phụ tá bướng bỉnh vốn tự cho là ḿnh biết nhiều hơn ngài. Tuy nhiên công việc ngoại môn của Hội Thông Thiên Học sẽ vẫn c̣n tiếp tục trong nhiều thế kỷ tương lai và khi nó được chia nhánh ra càng nhiều hơn nữa th́ sẽ có đủ chỗ cho mọi người sẵn ḷng giúp đỡ dẫu cho họ chưa có thể hoàn toàn quên ḿnh vốn là điều kiện thiết yếu để phụ tá cho Đức Bàn Cổ.

Những ǵ chúng tôi thấy vào lúc đó qua linh ảnh hiện ra với Đức Vua đều không cung cấp bất kỳ manh mối nào về ngày tháng của diễn biến được tiên liệu ấy cũng như nơi chốn mà nó xảy ra mặc dù hiện nay chúng tôi đă có được đầy đủ thông tin về những điều ấy. Lúc bấy giờ chúng tôi chỉ biết rằng đây là một cơ hội quan trọng liên quan tới việc thành lập Giống dân mới – thật vậy có nhiều điều đă được nói cho vua A Dục biết, và v́ chúng tôi cũng biết hai Chơn sư kính mến của chúng ta sẽ giữ chức vụ ǵ trong Căn chủng thứ 6, nên chúng tôi dễ dàng liên kết hai ư tưởng ấy lại với nhau.

Thế mà măi tới tận sau này vấn đề vẫn c̣n đấy và chúng tôi cũng chẳng trông mong ǵ có thể bảo đảm soi sáng được điều đó. Đột nhiên và xét theo biểu kiến có vẻ chỉ là t́nh cờ, vấn đề ấy được khai mở trở lại khiến cho việc điều tra trong bộ môn giáo hóa hoàn toàn xa lạ với việc thành lập Căn chủng thứ 6, lại tỏ ra dẫn thẳng tới cốt lơi trong lịch sử của nó và soi sáng tràn ngập cho nó về các phương pháp hoạt động.

Phần c̣n lại trong câu chuyện là do một người kể lại v́ người ấy đă tự nguyện truyền đạt điều này.

 

VỊ THIÊN THẦN TRỢ GIÚP

 

Tôi đang nói chuyện với một đám bạn bè về một đoạn trong tác phẩm Jnaneshvari vốn mô tả vị đạo sĩ yoga “nghe được và hiểu được ngôn ngữ của chư Thiên”; tôi đang ra sức giải thích việc một vài cấp đại Thiên thần biểu diễn những màu sắc và âm thanh tuyệt diệu gây đê mê đến mức nào, bấy giờ tôi mới biết tới có một vị đại Thiên thần đang hiện diện, vị này có nhiều dịp trước kia đă tử tế đúng mức khi trợ giúp cho tôi trong nỗ lực t́m hiểu những điều bí nhiệm về sự tồn tại vinh diệu của chư Thiên. Tôi giả sử rằng v́ thấy toan tính của tôi nhằm miêu tả những điều ấy thật là bất cập cho nên vị Đại thiên thần đưa ra trước mắt tôi hai bức tranh nho nhỏ vô cùng sống động và bảo tôi rằng; “Đây này cứ thế mà miêu tả cho người ta biết” .

Mỗi một trong các bức tranh đều cho thấy bên trong một Đền thờ lớn có kiến trúc chẳng giống bất cứ điều ǵ mà tôi từng quen thuộc; trong đó mỗi Thiên thần đóng vai vị tư tế hoặc mục sư hướng dẫn ḷng sùng tín của một đám đông người. Ở một trong các đền thờ, người chủ lễ đang tạo ra kết quả hoàn toàn bằng cách vận dụng việc phô trương màu sắc lộng lẫy khôn tả, c̣n trong trường hợp khác th́ âm nhạc là phương tiện giúp cho chư Thiên một mặt thu hút được xúc động của đám đông và một mặt biểu hiện ḷng mộ đạo đối với Đấng thiêng liêng. Sau này chúng ta sẽ tŕnh bày một sự miêu tả tỉ mỉ hơn về các Đền thờ và phương pháp được chọn dùng trong đó; hiện nay th́ chúng ta sẽ chuyển sang những cuộc khảo cứu măi về sau mà đây chỉ là một điểm khởi đầu. Vị Thiên thần tŕnh bày những bức tranh này có giải thích rằng chúng biểu diễn những phong cảnh trong tương lai khi chư Thiên sẽ hoạt động tự do hơn giữa nhân quần so với lúc hiện nay, chẳng những giúp loài người về ḷng sùng tín mà c̣n giúp họ bằng nhiều cách khác nữa. Nhờ có sự trợ giúp tử tế ấy, tôi mới miêu tả được những bức tranh dễ thương đến mức tối đa cho nhóm bạn, thỉnh thoảng chính vị thiên thần lại đưa ra một vài gợi ư.

NH̀N THẤY TƯƠNG LAI

 

 Khi buổi họp đă xong rồi, lúc về pḥng riêng tôi mới nhớ lại những bức tranh ấy và thấy vui sướng vô cùng, tôi ghi khắc từng chi tiết tỉ mỉ nhất của bức tranh vào tâm trí, và cố gắng t́m cách nào để có thể thấy được bao xa các bối cảnh xung quanh liên quan tới những bức tranh ấy. Tôi hết sức vui mừng khi phát hiện rằng hoàn toàn có thể làm được điều đó, nghĩa là khi cố gắng tôi có thể mở rộng tầm nh́n từ các Đền thờ ra tới thị trấn và vùng thôn quê xung quanh đền thờ và nhờ vậy nh́n thấy được và miêu tả tỉ mỉ được sinh hoạt trong tương lai. Điều này dĩ nhiên gợi ra một loạt những thắc mắc về loại thần nhăn giúp ta tiên đoán được tương lai. Liệu tương lai như thế có thể được coi là tiền định hay chăng và đến mức nào (nếu có) th́ điều mà ta nh́n thấy sẽ bị biến đổi theo ư chí của những người mà ta quan sát thấy là diễn viên trong vở tuồng ấy. Đó là v́ nếu mọi chuyện đều đă được an bài rồi và các diễn viên không thể thay đổi ǵ được th́ ngay tức khắc ta sẽ giáp mặt cái thuyết tiền định khiến ta nản chí biết dường nào? Tôi cũng chẳng có đủ thẩm quyền giải quyết thỏa đáng vấn đề tự do ư chí và tiền định khi sánh với bất cứ cả ngàn người nào đă từng viết về đề tài này; nhưng ít ra tôi cũng có thể làm chứng cho một sự kiện không c̣n nghi ngờ ǵ nữa: có một cơi mà khi quan sát từ đó, quá khứ, hiện tại và tương lai đă mất đi những đặc trưng tương đối của ḿnh và mỗi thứ đều quả thực hiện diện hoàn toàn trong tâm thức y hệt như những thứ khác.  

Tôi đă có nhiều dịp khảo sát các kư ảnh về quá khứ và hơn một lần tôi đă từng miêu tả những kư ảnh ấy cực kỳ sống động và có thực xiết bao đối với người nghiên cứu. Y chỉ cần sinh hoạt trong bối cảnh ấy và có thể rèn luyện ḿnh quan sát nó từ bên ngoài chỉ với vai tṛ (kẻ khán giả bàng quan) hoặc y có thể đồng nhất hóa tạm thời tâm thức của ḿnh với tâm thức của một người nào đó đang đóng vai tṛ trong bối cảnh ấy, thế là y có được một lợi thế lớn là biết được ư kiến của người đương đại về chủ đề mà ḿnh đang duyệt xét. Tôi chỉ có thể nói rằng về vấn đề này th́ linh ảnh đầu tiên dài ḍng và mạch lạc về tương lai mà tôi đă từng đảm nhiệm cũng là một sự trải nghiệm giống hệt như vậy; tương lai ấy xét về mọi mặt cũng có thực và sống động như bất kỳ cảnh tượng nào trong quá khứ hoặc giống như căn pḥng mà tôi đang ngồi viết ra những ḍng chữ này. Trong trường hợp ấy cả hai khả năng đều tồn tại chính xác như nhau: khả năng quan sát trọn cả sự việc với vai tṛ là (kẻ khán giả bàng quan) hoặc khả năng đồng nhất hóa với tâm thức của người đang sinh hoạt trong đó, nhờ vậy ngộ ra được chính xác động cơ thúc đẩy của y là ǵ và nhân sinh quan của y ra sao.

Trong phần nghiên cứu ấy, v́ tôi có dịp hiện diện trong thể xác của một người mà tôi thấy rơ là có tham gia vào cộng đồng tương lai ấy cho nên tôi đặc biệt cố gắng t́m hiểu xem liệu chơn ngă ấy qua những hành động trong các thế kỷ trung gian từ nay cho đến lúc đó liệu có thể nào ngăn trở ḿnh đến mức không tham gia vào phong trào ấy hoặc thay đổi thái độ của ḿnh đối với nó hay chăng. Sau khi đă khảo sát đi khảo sát lại một cách kỹ lưỡng tôi vẫn thấy rơ dường như y không thể nào tránh được hoặc thay đổi đáng kể cái số phận mở ra trước mắt y; lư do v́ sao y không thể làm được như vậy có nguyên nhân nơi Chơn thần c̣n cao hơn y nữa, đó chính là Tinh thần bên trong y vốn tác động thông qua cái bộ phận cho đến nay c̣n chưa phát triển đúng mức trên cương vị là Chơn ngă; chính Chơn thần đă quyết định như vậy và phát động những nguyên nhân tất yếu phải tạo ra những nhân quả ấy. Chắc chắn là Chơn ngă có một số lớn tự do trong những thế kỷ trung gian từ nay tới lúc đó. Chơn ngă có thể đi xiêu vẹo lệch khỏi con đường vạch ra cho ḿnh từ bờ này tới bờ kia, Chơn ngă có thể đẩy nhanh sự tiến bộ theo con đường đó hoặc tŕ hoăn trên con đường đó; thế nhưng cái quyền năng thúc đấy khôn tả (vốn đồng thời vẫn c̣n là Tự ngă chân thực nhất của y) ắt không cho phép có một sự lệch hướng hoàn toàn và cuối cùng đến mức khiến cho y đánh mất cơ hội mở ra trước mắt ḿnh. Ư chí của con người chân thực đă được phát động rồi th́ ư chí ấy nhất định phải thắng lợi.

Tôi hiểu rất rơ những khó khăn vô cùng khi suy tư về đề tài này cho nên tuyệt nhiên tôi không dám giả định là ḿnh đề xướng được bất cứ giải pháp nào mới mẻ cho điều ấy; tôi chỉ đóng góp vào việc nghiên cứu đề tài này dưới dạng một lỗi xác nhận, mục chứng. Trong lúc này, tôi chỉ cần phát biểu rằng về phần ḿnh th́ tôi thấy đó là một bức tranh chính xác tất yếu phải xảy ra; và khi biết như vậy tôi xin mạn phép tŕnh bày với bạn đọc một vấn đề mà tôi thiết tưởng họ cảm thấy thích thú vô cùng và cảm thấy rất khích lệ khi thấy ḿnh có thể tiếp thu được nó; trong khi đó đồng thời tôi tuyệt nhiên không hề muốn áp đặt nó lên những người nào chưa cảm thấy chú ư đúng mức tới việc chắc chắn là có thể tiên đoán được tương lai xa xăm thậm chí với những chi tiết tỉ mỉ nhất.

                                                                                                                    

C. W . L


 HOME T̀M HIỂU  NHẬP MÔN  sách  TIỂU SỬ   BẢN TIN   H̀NH ẢNH   thIỀN  BÀI VỞ  THƠ   gifts  TẾT 2006  NỮ THẦN ISIS