Không Tôn Giáo Nào Cao Hơn Chân Lư

 HOME T̀M HIỂU  NHẬP MÔN  sách  TIỂU SỬ   BẢN TIN   H̀NH ẢNH   thIỀN  BÀI VỞ  THƠ   gifts  TẾT 2006  NỮ THẦN ISIS

CÔNG VIỆC TRÊN CƠI TRUNG GIỚI

NHỮNG NHÀ PH̉ TRỢ VÔ H̀NH

Trích Sinh Hoạt Nội Giới II

C. W. Leadbeater

Bản dịch: www.thongthienhoc.com



CÔNG VIỆC TRÊN CƠI TRUNG GIỚI

 

Người ta thường viết thư cho chúng tôi, nộp đơn xin nhận vào đoàn người pḥ trợ vô h́nh và thắc mắc xem cần chuẩn bị ra sao. Những người muốn đảm nhiệm công việc này nên hoàn toàn làm quen với quyển sách được viết mang tựa đề nêu trên, và họ nên chú ư phát triển nơi bản thân ḿnh những tố chất được miêu tả trong đó. Tôi chẳng có bao nhiêu điều để thêm vào những ǵ tôi đă viết ra, ngoại trừ việc tôi khuyên mọi người muốn đảm nhiệm công việc trên cơi trung giới cần học tập trước càng nhiều càng tốt t́nh huống sinh hoạt trên cơi ấy.

Trong sinh hoạt trên cơi trung giới, ta hoàn toàn cũng là những người giống như ở dưới đây, nhưng đă được giải tỏa một số hạn chế. Những quan tâm và hoạt động của ta trên cơi đó cũng giống như trên cơi vật lư; một học viên vẫn c̣n hiếu học; một kẻ vô công rỗi nghề vẫn cứ cầu bơ cầu bất; c̣n một người tích cực giúp đỡ người khác trên cơi vật lư th́ ở cơi này cũng vẫn giúp đỡ người ta. Ở cơi này một số người vẫn c̣n ngồi lê đôi mách độc hại như bao giờ hết và vẫn c̣n tiếp tục gây ra nghiệp quả xấu khi làm như vậy. Hầu hết người chết trong một thời gian dài lẩn quẩn ở cái nơi mà họ đă quen thuộc trong buổi sinh thời. Nhiều người lượn lờ xung quanh ngôi nhà chôn nhau cắt rốn và hàng ngày tiếp tục viếng thăm âm bản đối thể trung giới của cái đền thờ mà y thường ủng hộ. Những người khác bèo dạt mây trôi đi hành hương, chẳng bận bịu tốn công sức đi tới mọi nơi thờ phượng lớn mà trong buổi sinh thời họ hoài công mong muốn được viếng thăm.

Sinh hoạt trên cơi trung giới vẫn hoàn toàn có tính liên tục. Xét về nhiều mặt, sinh hoạt ấy c̣n có thực hơn trên cơi vật lư hoặc ít ra gần với thực tại hơn; sự tồn tại trên cơi vật lư chỉ là một loạt những sự nghỉ ngơi trong đó hoạt động của ta bị giới hạn rất nhiều và tâm thức của ta chỉ hoạt động một phần. Đối với hầu hết chúng ta khi sinh hoạt ở dưới đây th́ ban đêm dường như trống rỗng và đến sáng ra ta chẳng nhớ được điều ǵ mà ḿnh đă làm; nhưng không được v́ vậy mà ta giả định rằng ta cũng ngu ngơ trên cơi trung giới. Tâm thức rộng lớn hơn ấy hoàn toàn bao trùm ư thức vật lư và mỗi đêm ta nhớ một cách sống động chẳng những điều mà ta làm vào những đêm trước mà c̣n mọi điều ta đă làm vào lúc ban ngày trong thời khoản trung gian. Chính bộ óc phàm mới bị đờ đẫn và  tắc nghẽn, khi trở về với bộ óc ấy, ta mất hết mọi kư ức ngoại trừ điều liên quan trực tiếp đến nó. Sinh hoạt trên cơi trung giới linh động hơn nhiều, những xúc động của nó mạnh mẽ hơn nhiều so với bất cứ thứ ǵ ta biết ở dưới đây. Điều ta thường gọi xúc động chỉ là một mảnh tương đối nhỏ của điều vẫn c̣n lại sau khi phần lớn đă bị kiệt quệ qua việc làm rung động các hạt vật lư cồng kềnh; v́ thế cũng không khó hiểu khi sinh hoạt bên kia cửa tử ắt phải mănh liệt và trung thực hơn nhiều.

Thế nhưng mặc dù điều này hoàn toàn đúng với mọi người, nhưng kẻ phàm phu thường làm rất ít theo hướng làm việc thật sự trên cơi trung giới. Thật vậy họ không biết rằng ḿnh có thể làm việc và cho dù họ có biết th́ có lẽ họ cũng chẳng thấy có lư do đặc biệt ǵ để cho ḿnh nên làm việc. Một người có thể trải qua một thời gian vui hưởng trên cơi trung giới, chỉ la cà trải nghiệm nhiều xúc động dễ chịu khác nhau. Đó dường như là điều duy nhất để làm đối với hầu hết mọi người và cần có một động cơ thúc đẩy mạnh mẽ mới đánh thức họ dậy khỏi t́nh trạng đó, và khiến cho họ mất công dồn hết thời gian để giúp đỡ người khác. Ta phải công nhận rằng đối với kẻ phàm phu th́ động cơ thúc đẩy ấy không tồn tại; nhưng khi ta đă bắt đầu nghiên cứu Thông Thiên Học và bằng cách đó lộ tŕnh tiến hóa cũng như chủ đích của vạn vật th́ bên trong ta nảy sinh một ham muốn đầy tâm huyết góp phần xúc tiến cơ tiến hóa ấy, hoàn thành chủ đích ấy và giúp cho đồng loại ta cũng hiểu được nó để cho nhờ vậy những rối rắm của họ có thể nhẹ bớt đi và con đường tiến bộ của họ trở nên dễ dàng hơn.

Thế mà khi một người được đánh thức dậy với bổn phận của ḿnh th́ y sẽ bắt đầu ra sao? Tất cả chúng ta đều có thể làm được việc đó trong chừng mực lớn hay nhỏ, mặc dù có lẽ ta không có thói quen làm như vậy. Mọi người có tŕnh độ văn hóa và phát triển b́nh thường đều có thể vía hoạt động theo trật tự cũng như một người khỏe mạnh, th́ phải chăng có bắp thịt và sức mạnh cần thiết giúp cho họ biết bơi; nhưng nếu họ chưa học cách sử dụng chúng th́ họ ắt cần một sự huấn luyện nào đấy trước khi có thể lao xuống nước một cách hữu ích hoặc ngay cả an toàn nữa. Khó khăn đối với kẻ phàm phu không phải thể vía không thể hoạt động được mà là ở chỗ trong hàng ngàn năm thể này đă quen bị phát động chỉ bởi những ấn tượng mà nó tiếp nhận được từ bên dưới thông qua thể xác sao cho con người không vỡ lẽ ra rằng, thể vía có thể hoạt động trên cơi của riêng ḿnh và tự thân hoạt động, ư chí có thể tác dụng trực tiếp lên nó. Người ta vẫn c̣n “không thức tỉnh” trên cơi trung giới v́ họ có thói quen ngóng chờ những rung động quen thuộc trên cơi vật lư kích động thể vía hoạt động.

Có nhiều cách để cho người ta bắt đầu giúp đỡ, chẳng hạn như giả sử có một thân bằng quyến thuộc chết. Để đến với người ta và giúp người ta trong khi ḿnh ngủ, mọi điều cần thiết chỉ là nghĩ tới người ta trước khi ḿnh thiếp đi với quyết tâm mang lại bất cứ sự giúp đỡ nào mà người ta cần thiết nhất. Ta không cần giúp đỡ ǵ cũng có thể t́m ra người ta hoặc giao tiếp với người ta. Ta phải cố gắng hiểu ra được rằng ngay khi ta rời bỏ thể xác vào ban đêm, ta đă kề vai sát cánh với người bạn đă quá cố y hệt như ta sát cánh với người ấy ở trên cơi vật lư. Một điều quan trọng mà ta cần nhớ là phải ức chế mọi sự phiền năo về cái gọi là sự chết, v́ điều này chỉ gây phản ứng lên người ta.

Nếu một người để cho ḿnh bị thất vọng về người chết th́ cảm xúc thất vọng ấy ảnh hưởng tới người chết rất nhiều, v́ xúc động hoạt động qua thể vía và do đó những người đang sinh hoạt trong thể vía dễ dàng chịu ảnh hưởng sâu sắc của xúc động hơn hẳn những người c̣n mang xác phàm vốn ức chế được nhận thức của ḿnh. Người chết có thể nh́n thấy chúng ta, nhưng họ chỉ có thể thấy thể vía của ta, do đó tức khắc họ biết được xúc động của ta nhưng không nhất thiết biết được những chi tiết trong hoàn cảnh vật chất của ta. Họ biết liệu ta đang hạnh phúc hay khốn khổ, nhưng không biết chẳng hạn như ta đang đọc quyển sách nào. Xúc động hiển nhiên đối với họ, nhưng tư tưởng gây ra xúc động ấy không nhất thiết hiển nhiên. Người chết mang theo ḿnh những luyến ái và hận thù; khi gặp lại bạn cũ người chết vẫn nhận ra và người chết thường tạo lập những t́nh bạn mới trong đám những người đồng hành mới mà y lần đầu tiên gặp gỡ trên cơi trung giới.

Chẳng những ta phải tránh né sự  phiền năo mà c̣n phải tránh né bất cứ loại kích động nào. Trước hết nhà cứu trợ vô h́nh phải giữ ḿnh hoàn toàn b́nh tĩnh. Tôi biết có một phụ nữ danh giá đầy ham muốn tâm huyết giúp đỡ và khi hào hứng như vậy bà đưa ḿnh sang một trạng thái kích động ghê gớm. Thế là sự kích động biểu lộ qua thể vía bằng việc gia tăng rất nhiều kích thước, rung động mạnh mẽ và việc chói lọi những màu sắc giống như lửa. Thế là người mới chết vốn hoàn toàn không quen với môi trường trung giới xung quanh, v́ vậy ở trạng thái nhút nhát và bồn chồn ắt hoảng sợ khi thấy một h́nh cầu khổng lồ chói sáng bốc lửa lao vun vút tới ḿnh với một ư định hiển nhiên nào đấy. Tự nhiên là người chết coi đó là hiện thân của ma quỷ theo thần học và y rú nên bỏ chạy trước nó tới tận thâm sơn cùng cốc mặc dù trong một thời gian dài nó khiến y càng thêm khiếp đảm khi ĺ lợm bám sát y.

Có một trường hợp thường xảy ra đi với ngay cả kẻ sơ cơ muốn được hữu ích là trường hợp một người bạn láng diềng được biết là sắp chết. Nếu người ta tiếp cận được người bạn này bằng xương bằng thịt và nếu bệnh của người ấy có bản chất khiến cho ta có thể bàn luận với y về t́nh huống chết và sinh hoạt bên kia cửa tử th́ một lời giải thích nho nhỏ hợp lư về những chuyện đó thường làm cho y nhẹ trí rất nhiều và làm giảm nhẹ gánh nặng của y. Thật vậy, chỉ cần gặp gỡ một người, nói một cách tin tưởng và vui vẻ về sinh hoạt bên kia cửa tử thường là niềm an ủi lớn lao nhất đối với kẻ nào thấy ḿnh gần đất xa trời.

Tuy nhiên đối với bất cứ ai không thể giao tiếp bằng xương bằng thịt th́ ta vẫn có thể làm được nhiều điều trong khi ngủ, bằng cách tác động lên người sắp chết thông qua cơi trung giới. Một người lăo luyện t́m cách giúp đỡ người khác nên tuân theo những quy tắc mà quyển sách của chúng tôi đă nêu ra; y nên khẳng định ư muốn giúp đỡ người đặc thù ấy trong trí ḿnh trước khi ngủ thiếp đi và thậm chí y nên quyết định càng nhiều càng tốt những lập luận nên được tŕnh bày và ngay cả chính những lời lẽ nên được sử dụng, v́ quyết tâm trong lúc thức tỉnh càng chính xác và xác định bao nhiêu th́ càng chắc chắn là nó được thực hiện một cách trung thực và chính xác qua thể vía trong khi ngủ.

Lời giải thích dành cho người đau ốm tất nhiên là cũng giống như vậy trong cả hai trường hợp. Mục tiêu chính của người giúp đỡ là trấn an và khích lệ người đau ốm, dẫn dụ y vỡ lẽ ra rằng chết hoàn toàn tự nhiên và thường là một quy tŕnh dễ chịu, tuyệt nhiên không phải là một bước nhảy khủng khiếp xuống một vực sâu chẳng ai biết. Dĩ nhiên là cơi trung giới thuộc về tự nhiên, cách thức mà người ta sắp xếp sinh hoạt của ḿnh trong đó nếu muốn tận dụng cơ hội và việc chuẩn bị cần thiết để tiến lên cơi trời vượt ngoài tầm cơi trung giới, mọi điều này nên được người giúp đỡ từ từ giải thích cho người sắp chết. Người giúp đỡ luôn luôn nên nhớ rằng chính thái độ và tâm trạng của ḿnh thậm chí có tác dụng nhiều hơn lập luận hoặc lời khuyên của ḿnh, và v́ vậy y phải hết sức cẩn thận để tiến hành nhiệm vụ một cách b́nh tĩnh và tin tưởng nhất. Nếu bản thân người giúp đỡ ở t́nh trạng bồn chồn kích động th́ hoàn toàn rất có thể là lợi bất cập hại giống như bà mệnh phụ tội nghiệp mà tôi đề cập tới.

Sự trợ giúp nên được tiếp tục sau khi người ta chết. Lúc bấy giờ ắt có một thời kỳ vô ư thức nào đấy, nhưng nó có thể chỉ kéo dài một lúc thôi, mặc dù lúc này thường mở rộng ra thành vài phút, nhiều giờ và có khi nhiều ngày hoặc nhiều tuần nữa. Một đệ tử lăo luyện tự nhiên là tự ḿnh quan sát được t́nh h́nh tâm thức “của người chết” để điều tiết sự trợ giúp của ḿnh theo đó; kẻ không lăo luyện nên trợ giúp ngay sau khi chết và sẵn ḷng trợ giúp cho nhiều đêm liên tiếp để không vấp phải t́nh trạng không sẵn có mặt khi cần được phục vụ. Biết bao nhiêu hoàn cảnh khác nhau ảnh hưởng tới thời kỳ kéo dài t́nh trạng vô ư thức cho nên khó ḷng có thể nêu ra bất kỳ quy tắc tổng quát nào về vấn đề này.

Ít ra mỗi đêm ta nên quyết tâm an ủi một người nào đấy đang gặp rắc rối nếu ta biết bản chất chính xác của điều rắc rối ấy th́ ta phải làm hết sức ḿnh để cho những biện pháp của ta thích ứng với nhu cầu của trường hợp đó. Nếu người đau ốm yếu sức và kiệt lực th́ người giúp đỡ nên vận dụng ư chí để tuôn đổ cho người ta sức mạnh thể chất của ḿnh. Mặt khác, nếu người ta bị kích động hoặc cuồng thần kinh th́ người giúp đỡ nên cố sức bao phủ người ta trong hào quang b́nh tĩnh dịu dàng - có thể nói là bao phủ người ta trong một h́nh tư tưởng mạnh mẽ, an b́nh và hài ḥa cũng giống như lấy cái chăn trùm lên người ta.

Người nào ra sức giúp đỡ thường khó mà tin được rằng ḿnh đă thành công khi đến sáng thức dậy chẳng nhớ được điều ǵ đă xảy ra. Bởi v́ thật ra, chắc chắn có một mức độ thành công nào đấy và khi người giúp đỡ tiếp tục công việc th́ y thường nhận được những chỉ dẫn nho nhỏ đầy khích lệ, cho thấy y đang tạo ra những kết quả nhất định bất chấp việc y không nhớ nó.

Nhiều thành viên đă bắt đầu cố gắng làm như vậy và trong một thời gian dài chẳng biết điều ǵ giống như thành quả cho đến một ngày kia y ngẫu nhiên gặp bằng xương bằng thịt cái người mà y đang ra sức giúp đỡ và cảm thấy được an ủi rất nhiều khi chứng kiến sự cải thiện nơi người được ḿnh giúp đỡ. Đôi khi xảy ra việc người bạn ghi nhận ngày tháng y bắt đầu hồi phục từ một cái đêm đặc thù mà ḿnh có một giấc mơ dễ chịu đáng chú ư; người giúp đỡ ắt giật ḿnh khi nhớ ra rằng chính cái đêm ấy ḿnh đă có một nỗ lực quyết tâm đặc biệt để giúp đỡ bạn. Lần đầu tiên xảy ra chuyện này th́ người giúp đỡ có lẽ tự thuyết phục ḿnh đó là ngẫu nhiên t́nh cờ, nhưng khi có đủ số lượng tích lũy sự ngẫu nhiên ấy th́ y bắt đầu hiểu ra rằng có một điều ǵ c̣n hơn thế nữa. V́ vậy cho nên kẻ sơ cơ cứ làm hết sức ḿnh bằng ḷng chờ đợi xét về thành quả.

C̣n một cuộc thực nghiệm đơn giản nữa đă giúp đỡ rất nhiều cho một số kẻ sơ cơ có được sự tự tin. Mong sao người ta quyết tâm viếng thăm bằng thể vía một căn pḥng nào đấy mà y biết rơ - chẳng hạn như căn pḥng trong nhà của một người bạn; thế rồi y hăy để ư cẩn thận cách sắp xếp đồ đạc và sách vở trong đó. Hoặc nếu không dự tính trước mà người thực nghiệm thấy ḿnh khi ngủ đến một địa điểm mà ḿnh nhận ra được (nghĩa là nói theo ngôn ngữ b́nh thường nếu như nằm mơ đi tới một địa điểm nào đó) th́ y hăy bắt đầu quan sát nó hết sức kỹ lưỡng. Nếu đến sáng ra khi y nhớ lại mà dường như mọi thứ trong căn pḥng ấy chính xác giống như khi y lần cuối cùng nh́n thấy nó bằng xương bằng thịt th́ chẳng có ǵ chứng tỏ rằng đó không thật sự là một giấc mơ hoặc sự nhớ lại giấc mơ; nhưng nếu ai nhớ lại một sự thay đổi dứt khoát trong cách sắp xếp hoặc nếu có một điều ǵ đó mới lạ và bất ngờ th́ sáng ra y cũng nên bỏ công đi bằng xương bằng thịt tới viếng thăm căn pḥng ấy để trắc nghiệm xem liệu cảnh mà ḿnh nh́n thấy ban đêm có chính xác chăng.

Tất cả chúng ta đă dứt khoát dấn thân vào công việc trên cơi trung giới th́ nhất thiết đều có một lần nắm bắt được một số trường hợp cần giúp đỡ. Sự giúp đỡ như vậy đôi khi có thể có bản chất là một ca phẫu thuật, một điều ǵ đó có thể được làm một lần cho dứt khoát rồi dẹp sang một bên; nhưng thường thường th́ điều cần thiết là sự thoải mái, đoan chắc và củng cố vốn phải được lập đi lập lại hết ngày này sang ngày khác để cho nó có thể dần dần ch́m vào kết cấu của một bản chất bị tổn thương nào đấy và chuyển hóa bản chất ấy thành ra một điều ǵ đó can đảm hơn và cao thượng hơn. Hoặc có khi phải cung cấp kiến thức từng chút một khi cái trí cởi mở với kiến thức và có thể chịu đựng được. Thế là xảy ra  trường hợp mỗi hoạt động viên có một số ca bệnh măn tính - bạn muốn gọi họ là khách hàng hoặc bệnh nhân ǵ cũng được - mà người giúp đỡ phải viếng thăm mỗi đêm cũng giống như một bác sĩ trên cơi trần đi rà xét ca trực đối với bệnh nhân của ḿnh.

Cũng thường xảy ra trường hợp người được giúp đỡ tràn ngập ḷng biết ơn đối với kẻ giúp đỡ ḿnh, đeo bám theo người giúp đỡ để trợ giúp cho nỗ lực của y và chuyển cho người khác những ích lợi mà ḿnh đă tiếp thu được như vậy. Thế là xảy ra trường hợp mỗi hoạt động viên thường là trung tâm của một nhóm nhỏ, lănh đạo một đoàn nho nhỏ những người giúp đỡ mà y luôn luôn có thể t́m ra việc làm thường xuyên. Chẳng hạn như một số lớn người chết ở vị thế rất giống như trẻ con sợ bóng tối. Người ta có thể lư luận với trẻ con, kiên nhẫn lập luận một cách thuyết phục rằng chẳng có ǵ phải sợ; nhưng đối với trẻ con th́ một bàn tay mà nó nắm chặt được ắt có công dụng thực tiễn hơn nhiều so với một lô những lập luận.

Có cả chục trường hợp khác mà người hoạt động trên cơi trung giới cần chú ư ngay, không thể mất trọn cả ban đêm để đứng kè kè bên cạnh vỗ về một bên bệnh nhân bồn chồn hoặc nghi ngại; nhưng hoạt động viên có thể biệt phái đảm nhiệm mục đích này là một người có tâm huyết đi theo ḿnh mà không bận bịu đến mức đó, v́ vậy có thể dành trọn thời gian cho công việc từ thiện ấy. Để vỗ về đứa trẻ trong bóng tối th́ đâu cần có kiến thức khoa học lỗi lạc, cái đứa trẻ cần là một bàn tay tử tế và một cảm thức đồng hành. Vậy là trên cơi trung giới có thể t́m ra việc làm cho bất cứ số lượng hoạt động viên nào mong muốn, cho dù là nam phụ lăo ấu đều có thể hoạt động trên cơi trung giới. Dĩ nhiên cần có nhiều kiến thức đối với hàng loạt những công việc bao quát hơn và để chỉ đạo công việc; nhưng một tấm ḷng đầy t́nh thương và việc tha thiết mong muốn giúp đỡ là trang cụ cần thiết để cho bất cứ ai có thể trở thành một người an ủi vỗ về và thậm chí cái nỗ lực nhỏ nhoi ấy mang lại một sự ban phước không tính toán nổi.

Khi hoạt động viên trên cơi trung giới cuối cùng bỏ xác trong kiếp này, tôi thấy bản thân ḿnh gia nhập một đội quân những người bạn biết ơn vui mừng khôn xiết khi giờ đây y có thể dành trọn sinh hoạt kề cận bên người bạn thay v́ chỉ 1/3 thời gian sinh hoạt thôi. Đối với một hoạt động viên như thế ắt không có cảm thức xa lạ hoặc bỡ ngỡ đối với t́nh h́nh sinh hoạt bên kia cửa tử. Đối với y sự thay đổi chỉ có nghĩa là bấy giờ y có thể dành trọn thời giờ của ḿnh cho điều ngay cả đến nay vẫn là một bộ phận hữu hiệu và hạnh phúc nhất trong công việc của ḿnh - một bộ phận mà hằng đêm y đảm nhiệm một cách vui vẻ rồi đến sáng ra phải gác lại một cách nuối tiếc - đây là một sinh hoạt thật sự mà so với nó sinh hoạt ban ngày trong kiếp tồn tại trên cơi vật lư chẳng qua chỉ là những hồi giữa vở kịch tạm nghỉ đầy tẻ nhạt chẳng có đặc sắc ǵ hết.

Có một hai điều khác liên quan tới sinh hoạt trên cơi trung giới mà hoạt động viên cần ra sức t́m hiểu. Một trong những điều này là phương pháp về cái mà tôi giả định chúng ta phải gọi là ngôn ngữ: việc truyền đạt ư tưởng trên cơi trung giới.

Ở dưới đây không phải lúc nào cũng dễ hiểu được, điều thay thế trong ngôn ngữ mà người ta sử dụng trên cơi trung giới. Ở đó không thể có âm thanh theo nghĩa thông thường của từ này - thật vậy ngay cả ở bộ phận dĩ thái của cơi vật lư thuần túy cũng không thể có âm thanh. Ngay khi người ta vươn cao lên trên không khí vào cơi dĩ thái th́ không c̣n có khả năng có âm thanh theo như ta hiểu về từ ngữ này. Thế nhưng biểu tượng âm thanh được sử dụng ở mức cao hơn nhiều, v́ ta thường xuyên thấy có đề cập tới linh từ được thốt ra của Thượng Đế Ngôi Lời, nó đưa thế giới vào biểu lộ.

Nếu vào buổi sáng mà ta nhớ lại một trải nghiệm đêm hôm trước chẳng hạn, như việc gặp một người bạn hoặc tham dự một buổi thuyết tŕnh th́ luôn luôn ta thấy dường như ta có nghe một giọng nói theo cách thức thông thường trên trần thế và chính chúng ta cũng trả lời lại tiếng nói nghe được. Thật ra th́ không phải như vậy, đó là chỉ v́ khi ta đưa ra một hồi ức xuống bộ óc phàm th́ theo bản năng ta diễn tả nó kiểu các giác quan b́nh thường. Thế nhưng cũng không chính xác khi bảo rằng ngôn ngữ trên cơi trung giới là việc chuyển di tư tưởng; cùng lắm th́ ta cũng có thể nói rằng đó là việc chuyển di tư tưởng theo một cách thức đặc thù.

Trên cơi trí tuệ, người ta h́nh thành một tư tưởng và nó ngay tức khắc được truyền tới cái trí của người khác mà không hề biểu hiện dưới dạng những từ ngữ. V́ thế cho nên trên cơi ấy ngôn ngữ tuyệt nhiên không thành vấn đề; nhưng người pḥ trợ hoạt động trên cơi trung giới vẫn chưa có khả năng sử dụng thể trí cho nên phải lệ thuộc những phương tiện do chính cơi trung giới cung cấp. Những phương tiện này ở lưng chừng giữa việc chuyển di tư tưởng trên cơi trí tuệ và lời nói cụ thể trên cơi vật lư, nhưng vẫn c̣n cần phải diễn tả tư tưởng thành từ ngữ. Dường như thể người ta tŕnh bày cách diễn tả này cho đối tác trong cuộc đối thoại, thế rồi đối tác trả lời (hầu như nhưng không hoàn toàn cùng một lúc) bằng cách biểu lộ lời đáp trả của ḿnh diễn tả cũng theo cách đó. Để trao đổi như vậy hai bên cần sử dụng chung một ngôn ngữ; v́ thế cho nên người pḥ trợ trên cơi trung giới càng biết nhiều thứ tiếng th́ y càng hữu ích.

Tuy nhiên, các đệ tử Chơn sư được dạy cho cách tạo ra một loại hiện thể tạm thời đặc biệt để đáp ứng những khó khăn này. Họ thường bỏ lại thể vía ở chung với thể xác và du hành trong thể trí, rồi hiện h́nh thể vía tạm bợ làm bằng vật chất ở xung quanh trên cơi trung giới khi họ cần thể vía này để làm việc trên đó. Tất cả những người đă được dạy cách làm như vậy đều có ưu thế là phương pháp chuyển di tư tưởng trên cơi trí tuệ xét về mặt thông hiểu người khác, mặc dù khả năng truyền đạt tư tưởng bằng cách ấy lại bị hạn chế bởi tŕnh độ phát triển của thể vía người kia.

Ngoài những đệ tử đă dứt khoát được rèn luyện, có rất ít người hoạt động một cách hữu thức trong thể trí bởi v́ muốn làm như vậy cần nhiều năm thực hành tham thiền và nỗ lực đặc biệt. Ta biết rằng một người trên cơi trời ắt khép kín ḿnh trong nội bộ một lớp vơ gồm những tư tưởng của chính ḿnh, lúc bấy giờ những tư tưởng ấy đóng vai tṛ những kênh dẫn mà sinh hoạt trên cơi trí tuệ có thể ảnh hưởng được tới y thông qua chúng. Nhưng ta không thể gọi sự hoạt động này trên cơi trí tuệ v́ điều đó là cần có sự vận động tự do trên khắp cơi này cùng với việc quan sát những điều tồn tại ở đó.

May thay, tinh linh ngũ hành cơi trí tuệ không bố trí lại thể trí sau khi chết, cho nên ta không có cái loại rắc rối giống như đối với tinh linh ngũ hành dục vọng trên cơi trung giới. Thật vậy, tinh linh ngũ hành của cơi trí tuệ khác xa tinh linh ngũ hành của cơi trung giới. Nó tụt hậu cả một dăy hành tinh so với tinh linh ngũ hành dục vọng và v́ vậy nó không có được cùng một sức mạnh. Nó đang cố gắng xử trí v́ nó chịu trách nhiệm phần lớn về tư tưởng lông bông của ta bằng cách thường xuyên nhảy từ chuyện này sang chuyện khác, nhưng ít ra nó không tạo ra một lớp vỏ, mặc dù một vài bộ phận của thể trí có thể bị rắn lại theo như tôi đă giải thích khi bàn về đề tài này.

Khi một người hoạt động trong thể trí th́ y bỏ lại đằng sau thể vía ở t́nh trạng ngưng đọng cùng với thể xác. Nếu thấy cần thiết khi có thể dễ dàng bao quanh cái thể vía lờ đờ ấy bằng một lớp vỏ, hoặc y có thể dựng nên bên trong nó những rung động khiến cho nó ngăn cản được mọi ảnh hưởng xấu. Chắc chắn là bất cứ ai sớm muộn ǵ khi tham thiền về Thượng Đế Ngôi Lời hoặc Chơn sư đều có thể trước hết nâng ḿnh lên cơi trung giới rồi tới cơi trí tuệ, nhưng không ai có thể bảo nó phải mất bao nhiêu thời gian v́ điều ấy hoàn toàn tùy thuộc vào quá khứ của học viên.

Sau khi chết bất cứ ai ở trên cơi trung giới cũng đều hoàn toàn có thể học hỏi được và thu thập được những ư tưởng mới mẻ. Tôi có biết những người lần đầu tiên học hỏi Thông Thiên Học trên cơi trung giới. V́ trí tôi có nghe nói một trường hợp có một mệnh phụ học nhạc ở trên đó, nhưng chuyện này không phải là thông lệ. Có lẽ một người chết nào đấy đă dạy cho bà hoặc có thể người thầy là một nhạc sĩ c̣n sống hoạt động trên cơi trung giới cùng một lúc với vị mệnh phụ. Trong sinh hoạt trên cơi trung giới người ta thường nghĩ rằng ḿnh đang chơi một nhạc cụ bằng chất trung giới, nhưng thật ra họ chỉ tạo ra những rung động bằng tư tưởng của ḿnh, rung động ấy tạo ra tác dụng âm thanh. Có một lớp thiên thần đặc biệt hưởng ứng với âm nhạc và biểu diễn thông qua âm nhạc, đôi khi các thiên thần sẵn ḷng dạy cho người ta âm nhạc vốn là điều đầu tiên và duy nhất trên đời ḿnh.

Hầu hết người chết đều khép kín ḿnh đối với nhiều khả năng của cơi này bằng cách chấp nhận việc sắp xếp lại thể vía vào lúc chết, điều này ngăn cản họ không thấy được bất cứ điều ǵ thuộc về các cảnh cao. Nhà Thông Thiên Học ắt không cho phép sự sắp xếp lại này bởi v́ y dự tính làm việc cho nên cần được tự do để di chuyển qua mọi cảnh giới. Ta không thể tiêu diệt tinh chất ngũ hành, nhưng ta có thể khống chế tinh linh ngũ hành dục vọng thu hút loại chất tinh vi và củng cố chơn ngă để chiếm thế thượng phong. Tinh chất muốn có xúc động mạnh để nó tiến xuống theo chiều đi ra - ta cần phải nhớ rằng đó là lộ tŕnh tiến hóa chính đáng và đúng đắn đối với nó. Nếu nó có biết về sự tồn tại của ta th́ đối với nó ta có vẻ là một thực thể độc ác và đầy cám dỗ, ra sức cản đường sự tiến hóa mà nó biết là đúng đối với ḿnh. Nếu ta kiên định không cho thể vía rung động ở một nhịp độ đặc thù của chất thô th́ cái chất thô ấy dần dần bị xả bỏ ra khỏi thể vía, thể vía bèn có cấu trúc tinh vi hơn và tinh linh ngũ hành dục vọng ắt thuộc loại kém năng động hơn.

Sự sắp xếp lại mà tinh linh ngũ hành dục vọng tạo ra sau khi chết chỉ diễn ra trên bề mặt âm bản đối thể của thể xác chứ không phải trên bề mặt của h́nh trứng bao quanh âm bản đối thể này. Tinh linh ngũ hành ra sức dẫn dụ một xúc cảm khủng khiếp nơi kẻ nào dám cản trở nó sắp xếp lại, đe dọa nó không được làm như thế. Đây cũng là một lư do tại sao trước khi chết nên biết về những vấn đề này.

Trên cơi trung giới không có chuyện ngủ nghê. Nhu cầu ngủ trên cơi vật lư là để làm xoa dịu các trung tâm thể xác, cho phép chúng có thời giờ tái tạo lại về mặt hóa học để cho thể vía có thể hoạt động tự do hơn thông qua một hiện thể tốt hơn. Nhưng trên cơi trung giới không có sự mệt mỏi nếu ta không dùng từ ngủ này để chỉ sự chùn dăn dần dần của mọi năng lượng khi sắp hết chu kỳ sinh hoạt trên cơi trung giới (giống như dây cót đồng hồ dăn ra dần).

Trên cơi trung giới ta vẫn có thể quên y hệt như trên cơi vật lư. Trong trường hợp này tôi không ngụ ư là mất trí nhớ giữa hai cơi, điều này thông thường xiết bao; nhưng tôi thật sự ngụ ư tối nay ta không thể nhớ được một số chi tiết của những điều ta đă làm đêm hôm qua hoặc năm vừa qua khi ta hoạt động trên cơi trung giới. Thật vậy có lẽ trên cơi trung giới ta c̣n dễ quên hơn trên cơi vật lư, bởi v́ cơi này rất bận rộn và đông dân cư.

Biết một người trên cơi trung giới không nhất thiết là biết được sinh hoạt trên cơi vật lư của người ấy. Chẳng hạn như nhiều người trong chúng tôi có biết bà Blavatsky hoạt động trong thể vía mới của bà rất nhuần nhuyễn trên cơi trung giới; thế nhưng chưa có ai trong chúng tôi nh́n thấy thể xác của bà bằng xương bằng thịt mới mẻ như thế nào. Bà thường dùng h́nh tướng cũ của ḿnh mặc dù nói chung th́ hiện nay đó là một thể vía mới.

 


 HOME T̀M HIỂU  NHẬP MÔN  sách  TIỂU SỬ   BẢN TIN   H̀NH ẢNH   thIỀN  BÀI VỞ  THƠ   gifts  TẾT 2006  NỮ THẦN ISIS