trang nhà l trang sách l bản tin l thiền học l tiểu sử l trang thơ l h́nh ảnh l bài vở
Những Ḍng Tư Tưởng Bất Hủ
(Trích trong những bức thánh thư tuyệt tác của Chân Sư Minh Triết)
người dịch: Nguyẽn Thị Hai
Nhiệm vụ của Đức Huyền Thiên Thượng Đế (1) là chỉ gióng lên cái tiếng Chủ Âm của Chân Lư. Xưa kia, Ngài đă điều khiển được sự rung động của nó, làm cho nó linh hoạt, xuyên qua cuộc hành tŕnh bất đoạn của từng bậc liên tục của giống dân đó và đến cuối cuộc tuần hoàn – ( là lúc người dân của nhóm tiến hóa nhất đă khuất bóng trên mặt bầu hành tinh chúng ta ) – cho chí thời kỳ “phục sinh nhục thể”(2)
Những cái rung động của Chơn lư Nguyên thủy là những Tiên Thiên Quan Niệm (3) mà các triết gia đă gọi.
1_ Chỉ có một điều đáng tranh đấu là cải thiện nhân vị, bằng cách truyền bá Chân Lư cho thích hợp với từng bậc tiến hóa khác nhau của con người, và cho thích hợp với bản xứ mà con đang ở.
KH
2_ Chơn Lư không có nhăn hiệu và nó không dung nạp được cái danh từ nào mà người ta gán cho nó (nếu việc ấy có được)
KH
3_ Chỉ có khoa triết học huyền bí là cái khoa làm cho phần tinh thần và phần tâm linh của con người ḥa tan cùng vũ trụ, bằng cách tiết lộ những Chân lư chánh đại , khả dĩ đưa đến một trạng thái mong mỏi giữa hai cực đoan của con người: tánh Ích Kỷ và Ḷng Bác ái Thiêng Liêng, và sau cùng nó làm nhẹ nỗi đau khổ trần gian.
KH
4_ Các con là 'Công Nhân Tự Do trên lănh thổ Chân Lư' và nhơn đó, các con chớ để điều ǵ bít lối thông thương đến nó .
KH
5_ Đến nay, con chưa đạt
được phương pháp chánh đáng để khám phá điều chơn, lẽ giả: bởi v́ con chưa hiểu
được cái lư của những ‘vỏ’ (4) bọc ngoài.
KH
6_Quần Tiên Hội đă biết rơ những đức tánh Huynh Đệ chúng Ta .
Và những quan năng phân tích, lư luận nầy cùng cái thiên tư mănh liệt của hiền
đệ dùng để đào xới Chân Lư duy linh trong bức thư “ chết” xem dường mâu thuẩn,
khiến ta buộc phải tin tưởng ở trực giác huyền linh của huynh đệ trong công việc
thi hành thiên chức khó khăn này
S
7_ Tội cho nhân loại ! Tội nghiệp thay cho nhân loại ! Bao giờ ngươi hiểu được Chân lư nguyên vẹn và thuần khiết? Ḱa hăy xem một kẻ “được đặc ân” nói rằng : “chỉ một ḿnh tôi là có lư mà thôi !”...Nhưng tại sao lại ương ngạnh, lăng quên sự thực quan trọng này là : có biết bao trang giấy đă có trước và sau trang giấy đơn độc nầy mà một trong những ‘Người thấu thị’ đă lắm nhọc nhằn để học ra manh mối?
Tại sao mọi ‘Người Thấu Thị’ ấy lại tin tưởng rằng : Ḿnh là cái Chân lư Đầu tiên và cái Chân lư cuối cùng?
KH
8_ Con hăy nhớ rằng : Tổng số đau khổ của người
đời sẽ không bao giờ giảm bớt, cho tới chừng nào đa số nhân loại, v́ chân lư, v́
nhân đạo, và v́ ḷng từ ái đại đồng mà hủy diệt những bàn thờ tà thần của họ
(false gods: những vị thần do người ta tự đặt ra để lừa dối.)
KH
9_ Chân Lư không bao giờ đến, như kẻ trộm, xuyên qua
song cửa sổ và cửa bọc sắt đâu. KH
10_ Đệ tử mà lạm dụng sự hiểu biết, th́ luôn luôn phản ứng đến sư phụ. Ta tưởng con cũng biết rằng- : trong khi Chân sư chia sớt bí mật của Ngài cho kẻ khác, th́ do luật bất di bất dịch, Ngài đang hoăn lại bước tiến bộ riêng của Ngài vào cơi cực lạc ... điều này phải đánh vang lên trong ḷng con như một sự thực là: Ai kia phải trả Giá cho mỗi vật và cho mỗi Chân lư... ; và trong trường hợp đó, chúng ta phải trả cái giá ấy.
KH
11_ Chúng ta hoạt động và chịu nhọc nhằn, và cũng cho những vị môn đồ của chúng ta thất vọng nhất thời, để cho họ có dịp không hề tái phạm nữa và cũng để cho họ thấy được tất cả cái tai hại của tính giả dối và của sự nói láo; sự tai hại đó chẳng phải xảy ra nội kiếp này, mà trong nhiều kiếp sau của họ nữa.
KH
12_ Chính chúng ta là những người thợ lặn và những người tiền phong; c̣n những nhà khoa học chỉ c̣n gặt nơi nào chúng ta đă gieo. Chính sứ mạng của chúng ta là lặn xuống biển rồi đem lên khỏi mặt nước những hạt trân châu Chân lư: nhiệm vụ của những nhà khoa học là chùi rửa và khảm chúng vào những món bửu vật khoa học.
KH
13_ Nếu sự rán sức của con sẽ dạy được đời chỉ một chữ thôi, trong bộ mẫu tự của Chân lư – (Chân lư đó xưa đă được truyền lan khắp cơi trần) – th́ phần thưởng của con sẽ không mất vậy.
KH
14_ Con hăy ráng sửa chữa những ư tưởng sai lầm – ( mà con sẽ gặp) - bằng sự xác tín dể thương, và bằng cách kêu gọi ḷng trung thành đối với chủ nghĩa Chân lư, - nếu không phải là đối với chúng ta - .Con hăy làm sao cho tất cả mọi người này đếu cảm thấy rằng : chúng ta không yêu người nào nhiều nhất hơn người nào, và chúng ta không có t́nh thương đối với cá nhân họ, mà chỉ đối với việc làm lành của họ và đối với cả nhân loại mà thôi.
KH
15_ Con chớ hạ thấp Chân lư bằng cách cưỡng ép những người ương ngạnh phải tin theo nó.
KH
16_ Trước khi Chân Ngă được hoàn toàn giải thoát, th́ nó phải tri thức cho được những mối thiện cảm trong sạch hơn hết, do chân nghệ thuật gợi lên. Cái thuật hay nhất của nó là ứng đáp được những mối t́nh quyến luyến thiêng liêng hơn và cao quí hơn của con người.
KH
17_ Lẽ cố nhiên là hễ tiến hành vào cơi giải thoát nhiều chừng nào th́ thành công ít chừng nấy . Và bao giờ những t́nh cảm của phàm ngă, đặc biệt cá nhân... được ḥa tan trong đại tính duy nhất của vũ trụ... và được nhường chỗ cho sự thật duy nhất và siêu linh, cho sự vị tha độc nhất và trường tồn, cho t́nh bác ái, bao la đối với cả nhân loại, th́ chừng ấy mới gọi (sự tiến triển) là tột bực cho.
KH
18_ “T́nh nhân ái” mà tôi nói đây với nghĩa rộng nhất của nó, và nó làm cho người chủ ư đến cái cần thiết tối khẩn của ‘giáo lư tâm hồn’, nó trái ngược với cái ǵ chỉ là ‘đầu môi chót lưỡi’ suông.
KH
19_ Thưở kia, từ biển này sang biển nọ, từ núi non, từ sa mạc miền Bắc, tới rừng rậm và đụn cát Tích Lan, chỉ có một sự tin tưởng, một khẩu hiệu là : tế độ nhân sinh thoát cảnh vô minh, nhân danh Đấng đă dạy lần đầu tiên sự liên đới giữa mọi người. Bây giờ th́ sao ? Đâu là sự cao thượng của dân ta ? Và đâu là Chân lư duy nhất?
KH
20_ Đối với mọi người hoạt động có trách nhiệm trong chúng ta , dù là bậc Đế Quân hay đệ tử, th́ sự khảo sát đầu tiên và cuối cùng là: xem coi chúng ta có giúp ích đặng người lân cận của chúng ta không, dù là kẻ hèn hạ ; và chúng ta cũng không được để trí nghĩ đến sự nguy hiểm, sự sỉ nhục, sự lạm dụng hay nỗi bất công có thề xảy đến cho chúng ta. Nếu việc làm của chúng ta quả thật hữu ích cho kẻ khác, th́ chúng ta sẵn sàng chịu cho người khạc nhổ vào ḿnh và chịu đóng đinh trên cây thánh giá mỗi ngày, chớ chẳng phải một lần mà thôi đâu.
KH
21_ Bởi v́ làm việc cho nhân loại là một sự cao quí; và phần thưởng của nó vượt ra khỏi cơi đời mộng ảo ngắn ngủi này để qua những kiếp khác.
M
22_ Người nào muốn học cách giúp ích cho nhân loại, và tin ḿnh có thể đọc được tánh t́nh kẻ khác , th́ phải khởi học biết ḿnh trước nhất, và lượng được cái giá trị thật sự của tánh nết ḿnh. M
23_ Sứ mạng của người phụ nữ là trở thành bà mẹ của những nhà bí học sau này - của những người sinh ra không tội lỗi. Thế gian được cứu chuộc và được vĩnh phúc là tùy ở sự nâng cao phụ nữ. Và bao giờ phụ nữ bẻ găy được xiềng xích nô lệ về tính dục – ( mà họ luôn cam chịu) – th́ nhân loại mới có được cái quan niệm về chân tướng và chân giá trị của phụ nữ trong chính sách tổ chức của Hóa công
KH
24_ Nếu em ‘dốt’ nhiều điều, th́ những kẻ buộc tội em cũng dốt nốt; bởi v́ em vẫn c̣n chưa được Điểm đạo, cái lư do ấy rất... dễ hiểu; đến nay, em thích để cái lợi của phần đông trên cái lợi của cá nhân em. Em đă từ bỏ cái thắng lợi vững chắc và đúng đắn của địa vị người đệ tử - (mà ai tận tâm th́ sẽ đạt được) - để làm việc cho kẻ khác; - nay kẻ này lại là người chống lại em.
M
25_ Này con ! mối an ủi lớn nhất và cái bổn phận trước hết ở đời là : đừng gây khổ và tránh làm khổ cho người hoặc thú.
KH
26_ Hội chúng ta (Hội TTH) chẳng phải chỉ là một trường học trí thức suông để nghiên cứu khoa huyền bí ; và những Đấng cao cả hơn chúng ta nói có rằng : “ kẻ nào cho phận sự làm việc để giúp đỡ người khác là quá nặng nề , th́ tốt hơn đừng nhúng tay vào!” Những nỗi đau khổ về tâm linh và tinh thần của nhân loại rất quan trọng hơn ,và chúng cần được cứu chữa nhiều hơn là khoa học cần đến ta phụ trách trong lănh vực phát minh của nó.
KH
27_ Hiền muội có sẵn sàng dự vào công việc Từ thiện cao quí không ? Hiền muội đă hiến thân cho Hồng Thập Tự ; nhưng hiền muội ơi, c̣n có những bịnh tật và những vết thương của tâm hồn mà không có thuật mổ xẻ nào chữa được ! Hiền muội có sẽ giúp chúng ta dạy nhân loại biết : “ Kẻ tâm bịnh phải tự chữa lấy ḿnh không ?”
M
28_... Cần thiết thực hành theo lời dạy siêu linh của Đức Thế Tôn và sư phụ chúng ta (Đức Phật, và các Đức Thày Minh Triết) như vầy: “ hởi các vị t́ kheo La Hán ơi ! Các thầy hăy ăn ở thân hữu với dân tộc loài người: họ vốn là huynh đệ chúng ta ! Các thày biết rằng : kẻ nào không hy sinh tánh mạng ḿnh để cứu tính mạng của đồng loại; và kẻ nào do dự từ bỏ những cái quư hơn tính mạng nữa là: thanh danh và danh dự của phần đông, th́ kẻ ấy không đáng hưởng cảnh tiêu tội, trường sinh và siêu việt của cơi niết bàn.
KH
29_ Con hăy thôi phán đoán một phong trào, một duyên do nào, một ư kiến nào mà con độ theo cách nó làm cho con thỏa măn hoặc có lẽ cách nó phản đối lại con.Tốt hơn là con nên quan sát sức phụng sự của nó đối với kẻ khác tới bực nào, trong khi họ đang cần được giúp đỡ.
KH ?
30_ Con không thể nào làm một người sinh viên chân chính của sự Minh Triết Thiêng Liêng được, trừ khi con sốt sắng phụng sự sự sống thiêng liêng. Nơi nào có phiền năo, đau khổ, dốt nát, gây gỗ, bất công, chuyên quyền, áp chế, hay độc ác, th́ nơi đó chúng ta phải gặp những hội viên nhiệt thành của hội chúng ta.
(sự sống thiêng liêng là sự sống ẩn tàng của trong muôn vạn vật, tức là chúng sinh vậy)
KH?
31_ Đức M. nói hay và đúng, khi Ngài cho rằng : t́nh thương đối với nhân quần là một diệu tưởng tăng đại của Ngài; và nếu có ai muốn Ngài lưu ư tới, th́ phải dùng ư mạnh mẽ hơn để thống trị cái tánh tâm viên ư mă mới được.
KH
32_ Các vị lănh tụ muốn có một “ mối t́nh huynh đệ giữa nhân loại”, một mối t́nh huynh đệ đại đồng thật sự, một cơ quan tự nó làm cho cả thế giới được biết, và làm cho những linh hồn tiến hóa nhất chú ư đến nó.
KH
33_ Danh từ ‘Huynh đệ đại đồng’ chẳng phải là một danh từ rổng tếch. Nhân loại, về mặt đại khối, có quyền tối thượng đối với chúng ta... đó là căn bản chắc chắn duy nhất để tạo lập một nền đạo đức quốc tế. Nếu nó chỉ là một giấc mộng thôi, th́ ít ra nó cũng phải là một giấc mộng cao quí cho người đời, và một nguyện vọng cho bậc Giác Đồ chân chính
KH
34_ Hăy tranh đấu cho những kẻ bị ngược đăi và bị hành hạ, những người v́ ḷng hy sinh mà tự ḿnh trở thành cô thế, dù ở Âu tây hay Trung Hoa cũng vậy
KH
35_ Rằng: Chúng ta là những tín đồ tận tâm phụng sự cho một tinh thần hiện thân của tánh hy sinh tuyệt đối, tính từ thiện, đức nhân từ thiêng liêng cũng như tất cả đức tính cao thượng nhất có thể có được dưới cơi trần đau khổ này; cái tinh thần ấy là một người trong nhân loại, là Đức Phật Thích Ca vậy; chúng ta không hề để cho hội Thông Thiên Học trở thành một hiện thân cho tính ích kỷ, một nơi ẩn trú của một thiểu số người không nghĩ ǵ đến phần đông. - ấy là một ư niệm kỳ lạ đó chư hiền đệ.
Đức Văn Minh Đại Đế.
36_ Hăy để cho mỗi người Thông Thiên học chỉ làm bổn phận của họ, tùy khả năng, tùy nghĩa vụ họ, th́ chẳng bao lâu, số người khốn nạn quanh vùng hoặc trong vùng của mỗi chi hội của chư hiền sẽ được giảm bớt đi một cách rơ rệt.
(1) Đức Huyền Thiên Thượng Đế là Đức Chúa Tể của dăy hành tinh.
(2) Thời kỳ ‘phục sinh nhục thể’ là thời kỳ linh hồn đầu thai lại và lấy xác thể vật chất.
(3) Tiên Thiên Quan Niệm nghĩa là lư tưởng cao thượng thưở ban đầu .
(4) Cái vỏ bọc ngoài là những hạ thể: gồm có thể xác, thể vía, thể trí bao bọc che chở cho linh hồn học hỏi kinh nghiệm ở ba cơi tương ứng là cơi Hồng trần, cơi Trung giới, và cơi Thượng giới.
trang nhà l trang sách l bản tin l thiền học l tiểu sử l trang thơ l h́nh ảnh l bài vở