|
SỰ SINH và SỰ TỬ
(Trích Chương XV và XVI quyển THỂ PHÁCH)
Bản Dịch: Chơn Như- 2010
THE ETHERIC DOUBLE /
The Health Aura of Man
Tác giả A. E. POWELL
|
|
CHƯƠNG XV
SỰ
SINH
Thật hữu ích khi bây giờ ta nên
nghiên cứu Thể Phách trong quan hệ với việc sinh ra và chết đi của thể
xác.Những người nào nghiên cứu cơ chế tái sinh luân hồi ắt quen thuộc với sự
kiện là trong trường hợp Thể Phách th́ có một yếu tố bước vào tác động vốn
không tác động trong trường hợp Thể Vía hoặc Thể Trí. Thể Phách quả thật
được kiến tạo trước khi Chơn ngă giáng lâm, nhờ công của một Tinh linh ngũ
hành vốn là h́nh tư tưởng liên hiệp của bốn Tứ đại Thiên vương (Devarājas),
mỗi vị Thiên vương chủ tŕ một trong bốn cảnh dĩ thái của cơi hồng trần.
Nhiệm vụ căn bản của Tinh linh ngũ hành kiến tạo này là xây dựng một cái
khuôn dĩ thái để cho các hạt nguyên tử hồng trần của thể xác đứa trẻ sơ sinh
phải được xây dựng vào trong cái khuôn. H́nh dáng và màu sắc của Tinh linh
ngũ hành này biến thiên trong nhiều trường hợp khác nhau. Thoạt đầu th́ nó
biểu diễn chính xác h́nh dáng và kích thước của cơ thể đứa trẻ mà nó phải
kiến tạo; các nhà thần nhăn đôi khi thấy h́nh tượng giống như con búp bê này
lởn vởn xung quanh và sau đó phất phơ bên trong cơ thể bà mẹ, và đôi khi họ
nhầm lẫn nó là linh hồn của đứa trẻ sắp sinh ra đời thay v́ nó chỉ là cái
khuôn cho thể xác của đứa trẻ.Ngay khi phôi thai đă lớn lên bằng kíich thước
của cái khuôn và sẵn sàng chào đời th́ h́nh tướng của giai đoạn kế tiếp mà
nó nhắm tới ắt được triển khai: kích thước, h́nh dạng và t́nh trạng của cơ
thể nói chung xét về công việc của Tinh linh ngũ hành vào lúc mà nó đề nghị
sẽ rời bỏ xác ấy. Sau khi Tinh linh ngũ hành đă rút lui th́ mọi sự tăng
trưởng thêm nữa của thể xác là dưới quyền điều khiển của chính Chơn ngă.
Trong cả hai trường hợp th́ Tinh linh ngũ hành đều tự biến ḿnh thành cái
khuôn. Màu sắc của nó phần lớn là biểu diễn những phẩm tính cần thiết của cơ
thể mà nó phải xây dựng. C̣n h́nh tướng của nó th́ thường thường cũng đă
dành cho nó rồi. Ngay khi nó hoàn tất công việc th́ không c̣n năng lượng nào
giữ các hạt của nó lại với nhau cho nên Tinh linh ngũ hành bèn tan ră.Khi
xác định phẩm chất của chất dĩ thái được dùng để xây dựng Thể Phách ta có
hai điều cần xét tới: một là loại vật chất được xem xét theo quan điểm bảy
Cung tức cách phân chia theo chiều dọc và hai là phẩm tính của vật chất được
xét theo quan điểm thô hoặc tinh tức cách phân chia theo
chiều ngang.
Cách phân chia theo chiều dọc tức loại h́nh Cung được xác định bởi nguyên tử
trường tồn của thể xác vốn chịu ấn tượng của loại h́nh và phân loại h́nh.
Cách phân chia theo chiều ngang được xác định bởi nghiệp quả trong quá khứ
của con người, Tinh linh ngũ hành kiến tạo chịu trách nhiệm tạo ra loại h́nh
thể xác thích hợp với yêu cầu của con người. Thật vậy, Tinh linh ngũ hành
bao gồm cái bộ phận túc nghiệp của cá thể vốn phải biểu diễn ra trong thể
xác. Tùy theo sự tuyển lựa Tinh linh ngũ hành kiến tạo mà chẳng hạn như thể
xác sẽ tự nhiên là khéo léo hoặc ngu đần, b́nh tĩnh hoặc ưa nổi quạo, nhiều
nghị lực hoặc bơ thờ, nhạy cảm hoặc không nhiệt t́nh. Tiềm năng di truyền
vốn ẩn tàng trong trứng của bà mẹ và tinh trùng của người cha; Tinh linh ngũ
hành rút ra từ đó sự tuyển lựa theo yêu cầu của trường hợp này.Mặc dù Tinh
linh ngũ hành chịu trách nhiệm về cơ thể đứa trẻ ngay từ đầu, Chơn ngă chỉ
tiếp xúc với chỗ trú tương lai của ḿnh măi về sau này, cách một khoảng nào
đó trước khi sinh ra trên cơi trần. Nếu những đặc trưng mà Tinh linh ngũ
hành phải áp đặt lên thể xác chỉ có một số lượng ít ỏi thôi th́ nó có thể
rút lui sớm và dành cho Chơn ngă việc kiểm soát trọn vẹn thể xác. Tuy nhiên
khi người ta cần nhiều thời giờ để phát triển những điều hạn chế cần thiết
th́ Tinh linh ngũ hành có thể giữ lại địa vị của ḿnh măi đến khi thể xác
được bảy tuổi.Chất dĩ thái dành cho cơ thể đứa trẻ được rút ra từ cơ thể bà
mẹ; v́ thế cho nên bà mẹ có tầm quan trọng trong việc tự cấp dưỡng cho ḿnh
chỉ bằng những loại vật thực tinh khiết nhất. Trừ phi Tinh linh ngũ hành
chịu trách nhiệm phát triển đặc biệt nào đó theo đường lối của các đặc tính,
chẳng hạn như đẹp tuyệt vời hoặc xấu hết mức, c̣n th́ tác nhân chính hoạt
động theo hướng này ắt là tư tưởng của bà mẹ và h́nh tư tưởng xung quanh
bà.Thể Vía mới mẻ bước vào tiếp xúc với Thể Phách ở giai đoạn rất sơ khai
gây ảnh hưởng đáng kể lên việc tạo dựng Thể Phách, c̣n Thể Trí cũng tác động
lên tổ chức thần kinh thông qua Thể Phách.
CHƯƠNG XVI
SỰ
TỬ
Trước kia ta đă thấy
rằng trong một vài t́nh huống th́ Thể Phách có thể tách rời khỏi thể xác mặc
dù nó luôn luôn liên kết với thể xác bằng một sợi chỉ hoặc sợi dây bằng chất
dĩ thái. Khi chết, Thể Phách chót hết rút ra khỏi xác phàm và ta có thể thấy
nó là một đám sương mù màu tím dần dần ngưng tụ lại thành ra một h́nh hài
vốn là đối thể của con người vừa trút hơi thở cuối cùng, nó vẫn gắn liền với
xác phàm bằng một sợi chỉ sáng lấp lánh. Sợi chỉ hoặc tuyến từ điện này bị
cắt đứt vào lúc từ trần.Khi sinh vơng (life web) - màn lưới sinh tồn - bằng
chất bồ đề có kèm theo Prana được gỡ ra khỏi vật chất xác phàm vào lúc lâm
chung, nó được thu rút về phía tim xung quanh nguyên tử trường tồn. Bấy giờ
nguyên tử trường tồn, màn lưới sinh tồn và Prana bốc lên dọc theo tuyến
Sushumna thứ cấp nhập vào năo thất thứ ba rồi từ đó chuyển sang giao điểm
của đường khớp chẩm đỉnh, để cuối cùng rời khỏi xác phàm. Màn lưới sinh tồn
ấy vẫn bao bọc nguyên tử trường tồn thể xác trong nội bộ thể nguyên nhân,
măi cho đến khi một thể xác mới được kiến tạo.Việc Thể Phách rút lui và tất
nhiên Prana cũng rút lui ắt làm hủy hoại tính thống nhất toàn vẹn của thể
xác, do đó bỏ mặc nó chỉ c̣n là một mớ hỗn độn các tế bào độc lập. Sự Sống
của bản thân các tế bào riêng rẽ vẫn tiếp tục, bằng chứng là một sự kiện ai
cũng biết lông tóc trên xác chết đôi khi vẫn tiếp tục mọc ra.Lúc mà Thể
Phách triệt thoái và do đó Prana không c̣n lưu hành nữa th́ các sinh linh hạ
đẳng nghĩa là các tế bào chạy lồng lên và bắt đầu phá vỡ cái cho đến nay dứt
khoát là một cơ thể có tổ chức. Như vậy cơ thể chưa bao giờ linh hoạt hơn so
với khi nó đă chết. Nhưng nó linh hoạt về các đơn vị c̣n tổng thể th́ đă
chết; nó linh hoạt về mặt các đoàn khối nhưng cơ thể th́ đă chết. Eliphas
Levi nói như sau: “Xác chết ắt không bị phân ră nếu nó đă chết rồi; mọi phân
tử cấu thành nó đều đang sống động và phấn đấu để tách rời nhau. (Nữ
thần Isis
lộ diện, I, trang 480).Khi Thể Phách cuối
cùng rời bỏ thể xác th́ nó không đi xa mà thường trôi nổi bên trên thể xác.
Trong t́nh huống này nó được gọi là hồn ma bóng quế và đôi khi xuất hiện
trước mặt những kẻ mà nó có liên hệ mật thiết dưới dạng một h́nh lờ mờ, có ư
thức rất lơ mơ và không nói được. Nếu không bị xáo trộn bởi sự phiền năo
thác loạn hoặc xúc động mạnh, th́ trạng thái tâm thức là lơ mơ và yên b́nh.
Chính trong khi Thể Phách triệt thoái, cũng
như sau đó khi toàn thể kiếp sống đă qua của con người được duyệt lại nhanh
chóng trước mắt Chơn ngă, th́ mọi xó xỉnh và ngóc ngách đă từng bị quên lăng
trong kư ức đều bị xổ ra những điều bí mật của ḿnh, từng ảnh một, từng diễn
biến một. Trong những phút giây ngắn ngủi này, Chơn ngă sống trở lại trọn
cuộc đời ḿnh, nh́n thấy những thất bại và thành công của ḿnh, những niềm
yêu thương và oán hận của ḿnh. Nó nhận thức được khuynh hướng chủ yếu của
toàn thể và tư tưởng thống lĩnh cuộc sống bèn được khẳng định, đánh dấu cái
cơi mà phần chính yếu của sinh hoạt sau khi chết sẽ diễn ra ở đó. Theo sự
miêu tả của
Kaushitakipanishat,
khi chết Prana thu thập mọi thứ lại và triệt thoái ra khỏi cơ thể, giao nộp
mọi thứ cho Chủ thể Tri thức vốn là đấng tiếp nhận tất cả.Giai đoạn này
thường được nối tiếp bởi một thời kỳ ngắn ngủi vô ư thức yên b́nh do vật
chất dĩ thái bị triệt thoái nhưng vẫn c̣n bị vướng víu vào Thể Vía, do đó
ngăn cản con người không hoạt động được nơi cơi trần hoặc cơi trung giới.
Một số người có thể rũ thoát khỏi lớp vỏ dĩ thái chỉ trong một vài phút giây;
những người khác vẫn ở bên trong Thể Phách nhiều giờ, nhiều ngày, hoặc ngay
cả nhiều tuần lễ, mặc dù quá tŕnh này thường không xảy ra lâu hơn một vài
tiếng đồng hồ.Khi ngày tháng trôi qua, các nguyên khí cao dần dần được giở
bỏ ra khỏi Thể Phách, bấy giờ đến lượt Thể Phách trở thành một xác chết dĩ
thái vốn vẫn c̣n ở gần thể xác, cả hai cùng nhau tan ră. Những hồn ma dĩ
thái này thường được nh́n thấy ở nghĩa trang, đôi khi là đám sương mù hoặc
ánh sáng màu tím hay màu trắng xanh xanh, nhưng nó thường biểu diễn thành
một h́nh dáng khó chịu v́ phải trải qua đủ thứ giai đoạn phân ră.Một trong
những lợi ích lớn của việc thiêu xác là nhờ thiêu hủy được xác phàm cho nên
Thể Phách cũng bị mất đi sào huyệt của ḿnh và do đó nhanh chóng tan ră.Nếu
một người bị dẫn dắt sai lạc đến nỗi muốn bám vào sự sống trên cơi trần và
thậm chí bám vào xác chết của chính ḿnh th́ sự bảo toàn xác chết hoặc là
bằng cách chôn cất hay là ướp xác ắt có một cám dỗ nhất định đối với y và
làm dễ dàng rất nhiều cho mục đích không may của y. Sự thiêu xác hoàn toàn
ngăn cản bất kỳ toan tính nào nhằm tạm thời hiệp nhất một phần các nguyên
khí một cách thiếu tự nhiên. Hơn nữa, có một vài dạng tà thuật không dễ chịu,
rất may là ít ra cũng hiếm có ở phương Tây, nó vận dụng xác phàm đang tan ră;
Thể Phách của một người đă chết cũng có thể được sử dụng như vậy theo nhiều
cách thức khác nhau. Người ta tránh được tất cả những khả năng này bằng cách
thực hành lành mạnh việc thiêu xác. Một người đă chết hoàn toàn không thể
cảm thấy những hiệu lực của lửa đối với cơ thể đă bị vứt bỏ của ḿnh, bởi v́
xét về sự chết th́ vật chất Thể Vía và Thể Phách đă hoàn toàn tách rời khỏi
xác phàm.Mặc dù một người đă chết hoàn toàn không thể nhập trở lại vào xác
chết của ḿnh, thế nhưng trong trường hợp người chẳng biết thứ ǵ ngoài sinh
hoạt thuần túy trên cơi trần và sợ phát điên lên v́ hoàn toàn bị cắt đứt
khỏi cơi trần, th́ trong nỗ lực điên cuồng để vẫn c̣n tiếp tục sinh hoạt
trên cơi trần, y có thể bám víu lấy chất dĩ thái trong thể xác đă bị vứt bỏ
và lôi kéo nó đi bao bọc quanh ḿnh. Đây có thể là nguyên nhân của sự đau
khổ lớn lao hoàn toàn không cần thiết và dễ dàng tránh được bằng cách thực
hành việc thiêu xác.Trong trường hợp những người tuyệt vọng bám lấy sự sống
trên cơi trần, th́ Thể Vía không thể hoàn toàn tách rời khỏi Thể Phách và
chúng vẫn c̣n tỉnh thức nhưng bị vật chất dĩ thái bao xung quanh. T́nh huống
này rất khó chịu và bởi v́ người ấy bị khép kín khỏi cơi Trung giới do lớp
vỏ bằng chất dĩ thái, đồng thời việc bị mất các cơ quan cảm giác của thể xác
lại ngăn cản y không hoàn toàn tiếp xúc được với sự sống trên cơi trần. Do
đó y cứ dật dờ, cô đơn, câm lặng và hăi hùng trong một đám sương mù dày đặc
u ám, không thể giao tiếp với cơi Trung giới cũng như cơi Hồng trần.Theo
thời gian lớp vỏ dĩ thái ṃn đi bất chấp sự phấn đấu của y, mặc dù thường
thường việc này không xảy ra măi sau khi y đă chịu đau khổ kịch liệt. Những
người tử tế trong đám người chết và những người khác cố gắng trợ giúp lớp
người được miêu tả nhưng chẳng mấy khi được thành công.Đôi khi một người
trong t́nh huống này có thể nỗ lực tiếp xúc trở lại một lần nữa với cơi Hồng
trần thông qua một người đồng cốt, mặc dù “những vong linh hướng dẫn” người
đồng cốt thường nghiêm cấm họ làm như thế v́ biết rằng người đồng cốt có
nguy cơ bị ám hoặc phát điên.Đôi khi một người đồng cốt vô ư thức – thường
thường là một cô gái trẻ nhạy cảm – có thể bị nhập, nhưng toan tính này chỉ
có thể thành tựu khi Chơn ngă của cô gái đă nới lỏng sự kiểm soát các hạ thể
bằng cách sa đà vào các đam mê và tư tưởng không đáng mong muốn. Đôi khi một
hồn người cũng có thể lang thang trong thế giới u linh này, nó có thể thành
công trong việc ám một phần con thú; những con thú thường bị ám là những
loài kém tiến hóa như trâu ḅ, cừu hoặc heo; mặc dù chó, mèo hoặc khỉ cũng
có thể bị sử dụng theo cách này. Điều này có vẻ là điều thay thế trong Giống
dân hiện đại thứ Năm cho sinh hoạt dễ sợ về ma cà rồng mà ta đă thấy trong
những người thuộc Giống dân thứ Tư. Một khi đă vướng mắc vào một con thú,
th́ nó chỉ có thể được tháo gở ra dần dần qua những nỗ lực đáng kể, có lẽ mở
rộng ra trong nhiều ngày. Tự do thường chỉ xảy ra vào lúc con thú chết và
ngay cả khi đó th́ vẫn c̣n có một sự vướng mắc vào Thể Vía cần phải được rũ
bỏ.
---------------------
HOME
sách
TIỂU
SỬ
BẢN TIN H̀NH
ẢNH thIỀN
BÀI
VỞ
THƠ
gifts
TẾT 2006
BOOKS
MAGAZINES