Không Tôn Giáo Nào Cao Hơn Chân Lư

 HOME  sách   TIỂU SỬ    BẢN TIN   H̀NH ẢNH   thIỀN    BÀI VỞ   THƠ   gifts   TẾT 2006  BOOKS  MAGAZINES

MỘT SỰ HUẤN LUYỆN TÂM LINH
 Trích trong HOW THEOSOPHY CAME TO ME

 Tác giả:  C. W. LEADBEATER
Người dịch : Hạnh Như 2008


C. W. Leadbeater là người đă từng được gặp gỡ các Chơn sư và được các Ngài dạy dỗ, huấn luyện. Ông có mô tả trong quyển Chơn sư và Thánh đạo. Một người đệ tử phải được Chơn sư tuyển chọn trước tiên theo tiêu chuẩn đức hạnh (để tránh lập lại trường hợp không hay của châu Atlantis ngày xưa) và có thể có những nhân duyên của kiếp trước như trường hợp của ông và Chơn sư Djwal Kul. Khi các Ngài dạy đệ tử th́ các Ngài huấn luyện và chỉ dẫn rất rơ ràng trong những điều kiện thật nghiêm túc như trường hợp Chơn sư D. K huấn luyện cho ông được kể lại trong bài viết sau đây. Ông là người đặc biệt được Chơn sư Djwal Kul liên lạc mà tài liệu Thông Thiên Học có nhắc tới. Chúng ta cần nhận định kỹ lưỡng khi nghe nói đến vấn đề Chơn sư và Đệ tử để tránh sự hiểu lầm tai hại, v́ có rất nhiều sự giả mạo (nhất là trong Thần linh học) về sự liên hệ huyền bí này. Điều kiện quan trọng đầu tiên là người Đệ tử ấy phải đủ tư cách và đức hạnh để có thể được Chơn sư lưu tâm đến.  (LND)

 

CUỘC SỐNG CÔ ĐƠN

 

Như tôi đă nói, khi Đại tá Olcott ĺa bỏ chúng tôi trên đường du hành, c̣n lại Adyar trống vắng; và bất hạnh thay ngân sách cũng cùng t́nh trạng trống không, v́ thế số ít người trong chúng tôi ở lại được chỉ thị phải tuân thủ sự tiết kiệm nghiêm nhặt nhất. Ông Cooper–Oakley và tôi là những người Âu châu duy nhất đă ở lại một thời gian lâu và bởi v́ ông sống trên tầng sát mái nhà nơi một trong những pḥng xa hơn (sau đó một bác sĩ người Anh trú ngụ) và tôi th́ ở trong pḥng h́nh bát giác phía Đông, tôi hầu như không biết ǵ về ông, ngoại trừ một sự chào hỏi, thăm viếng ngắn ngủi vào buổi sáng hằng ngày. Chúng tôi sống một cuộc đời hoàn toàn khổ hạnh, không người giúp việc thực sự, ngoại trừ hai người làm vườn và Manikam, một cậu bé để sai vặt. Tôi hoàn toàn không biết chắc ông Oakley xoay sở để thu xếp công việc nhà như thế nào; v́ chính tôi mỗi buổi sáng khi thức dậy, tôi đặt vào chiếc chảo một lượng lớn món bột ḿ nghiền nát, ráng sắp xếp không để nó cháy khét. Kế đến tôi đi bơi ở sông Adyar (vào những ngày đó sông rất trong lành) khoảng nửa giờ hoặc hơn và rồi quay về t́m món bột ḿ tôi nấu ngon lành. Sau đó cậu bé giúp việc đă nói trên đây, dắt con ḅ đi quanh mái hiên chỗ tôi và vắt sữa vào đúng nơi chiếc b́nh riêng của tôi; cậu cũng mang một mớ chuối từ trong Trang trại đến cho tôi khi có bất kỳ trái cây nào. Thế là tôi tiêu thụ phân nửa bột ḿ, để dành lại một nửa kia cho bữa ăn thứ nh́ vào khoảng bốn giờ chiều hay lúc con ḅ đến đi loanh quanh, và rồi tôi hâm nóng bột ḿ trong vài phút, dùng bữa ngay sau đó một cách xa xỉ. Ngân sách Adyar có lẽ vào thời kỳ đó ắt là đơn giản hơn mức từ trước đến nay!

 

SỰ PHÁT TRIỂN KHÔNG NGỜ

 

Cần phải hiểu rằng trong thời gian đó tôi không có được khả năng linh thị và cũng chẳng bao giờ tự cho rằng ḿnh có được sự nhạy cảm nào. Tôi nhớ lại đă có niềm tin vững chắc rằng một người phải được sinh ra với vài khả năng tâm linh và một cơ thể nhạy cảm trước khi y có thể làm bất cứ việc ǵ để phát triển được trong chiều hướng đó, v́ thế tôi không bao giờ nghĩ rằng sự phát triển như vậy có thể đến với tôi trong kiếp này. Tuy nhiên tôi có vài hi vọng rằng, nếu trong kiếp này tôi có những hoạt động tốt lành th́ được biết có thể tôi sẽ được sinh ra ở kiếp tới với các khí thể phù hợp hơn theo hướng phát triển đặc biệt đó.

Tuy vậy, một ngày nọ khi Chơn sư Kuthumi, trong một cuộc viếng thăm, đă đem vinh hạnh đến cho tôi; Ngài hỏi tôi có khi nào đă áp dụng một vài cách tham thiền liên quan đến sự phát triển một năng lực thần bí gọi là luồng hỏa hầu (kundalini) chưa? Dĩ nhiên là tôi có nghe nói đến năng lực ấy nhưng sự hiểu biết rất thô thiển và với bất cứ giá nào tôi cũng cho rằng nó tuyệt đối vượt quá khả năng của người phương Tây. Tuy nhiên Ngài đề nghị tôi hăy cố gắng theo một chiều hướng nào đó mà Ngài căn dặn tôi không được tiết lộ cho bất kỳ ai ngoại trừ khi Ngài trực tiếp cho phép, và Ngài nói với tôi sẽ đích thân quan sát sự nỗ lực đó để không một nguy hiểm nào xảy ra.

Đương nhiên là tôi vâng lời và trong sự làm việc đều đặn, mà tôi nghĩ tôi có thể nói là một cách mănh liệt, với phương pháp tham thiền đặc biệt ấy ngày này qua ngày khác. Tôi phải thừa nhận rằng công việc rất cực nhọc và đôi khi lại rơ ràng là đau đớn nữa, nhưng dĩ nhiên tôi vẫn kiên tŕ, và cuối cùng th́ bắt đầu đạt được những kết quả mà tôi đă từng mong ước. Vài đường vận hà cần phải khai thông và vài vách ngăn cần phá bỏ; tôi được cho biết 40 ngày là con số ước lượng hợp lư của thời hạn trung b́nh để đạt kết quả nếu sự cố gắng thật sự mănh liệt và kiên tŕ. Tôi đă nỗ lực đến 42 ngày và cảm thấy ḿnh sắp đến mức thành công cuối cùng, thi đích thân Chơn sư đến can thiệp giúp tôi vượt qua giai đoạn chót để hoàn tất công phu. Nó cho phép tôi sử dụng được khả năng linh thị cơi Trung giới trong lúc vẫn giữ tâm thức hoàn toàn thức tỉnh ở xác thân – sự việc ấy cũng cùng ư nghĩa khi cho rằng tâm thức và trí nhớ cơi Trung giới vẫn liên tục hoạt động dù xác thân tỉnh thức hay ngủ nghỉ. Tôi được cho biết rằng với khả năng riêng của ḿnh, tôi có thể vượt qua giai đoạn cuối lâu hơn 24 giờ, nhưng Chơn sư đă can thiệp v́ Ngài muốn sử dụng tôi ngay trong một vài công việc nào đó.

 

VIỆC HUẤN LUYỆN TÂM LINH 

 

Tuy nhiên ta không thể nào nghĩ rằng sự đạt tới khả năng đặc biệt này là đă kết thúc việc huấn luyện huyền môn. Trái lại, đó chỉ là mới khởi đầu của một năm cố gắng làm việc khó nhọc nhất mà tôi chưa bao giờ được biết. Các bạn cũng hiểu là tôi sống nơi đây, trong căn pḥng h́nh bát giác cạnh bờ sông, mỗi ngày trong cô đơn, trải qua nhiều giờ dài dằng dặc và hầu như được giữ an toàn đối với mọi sự quấy rầy, ngoại trừ giờ cơm mà tôi đă đề cập. Vài vị Chơn sư ưu ái đến thăm tôi trong thời gian đó và khuyên nhủ tôi đôi lời; nhưng chính Chơn sư Djwal Kul dạy tôi nhiều giáo huấn quan trọng nhất. Có lẽ lư do chính của sự ưu ái ấy là v́ tôi đă có sự hợp tác khá chặt chẽ với Ngài trong kiếp trước, khi tôi được học với Ngài ở đạo viện Pythagore do Ngài sáng lập tại Athens và thậm chí tôi c̣n được vinh dự điều khiển đạo viện ấy khi Ngài qua đời. Tôi thật không biết phải làm ǵ để tạ ơn Ngài v́ công lao chăm sóc to lớn cùng với những khó khăn mà Ngài phải chịu để huấn luyện tâm linh cho tôi; luôn kiên tŕ và lập đi lập lại nhiều lần, Ngài tạo ra h́nh tư tưởng sống động và hỏi tôi: “Anh thấy ǵ? Và khi tôi cố gắng mô tả với khả năng tối đa của ḿnh th́ lời phê b́nh sau đây được lập lại nhiều lần:

- “Không, không phải, anh thấy không đúng, anh thấy chưa trọn vẹn, hăy đào sâu hơn trong anh, hăy dùng khả năng linh thị của cơi trí cũng như của cơi trung giới, hăy tiến xa hơn chút nữa, cao hơn chút nữa”.

Phương thức ấy luôn luôn được lập lại nhiều lần trước khi Ngài hài ḷng. Sinh viên huyền môn phải được thử nghiệm bằng mọi cách và dưới mọi điều kiện có thể tưởng tượng được; thực vậy, vào giai đoạn cuối, các tinh linh được đặc biệt gọi đến và nhận chỉ thị bằng mọi cố gắng làm cho sinh viên bối rối hay lầm lẫn. Và không c̣n nghi ngờ ǵ nữa, đó là một công việc hết sức khó nhọc và áp lực tinh thần thật tối đa mà một con người tuyệt vời có thể đủ khả năng chịu đựng một cách an toàn. Nhưng kết quả đạt được thật hết sức xứng đáng, v́ nó dẫn đường trực tiếp đến sự phối hợp giữa chơn nhơn và phàm nhơn, đồng thời tạo sự hiểu biết hoàn toàn chắc chắn dựa trên thực nghiệm mà không ǵ có thể lung lạc được trong tương lai.

Nơi cơi trần, nhà trí thức lỗi lạc Ấn độ Swami T. Subba Rao thường cho tôi vinh dự lái xe đến Tổng Hành Dinh để tham dự vào việc giảng dạy và kiểm chứng; tôi cảm nhận rằng không bao giờ có thể hiểu hết công ơn cùng mọi sự giúp đỡ mà hai vị cao cả dành cho tôi trong giai đoạn quyết định của đời ḿnh. Một khi con đường đạo mở ra như thế th́ khả năng phát triển không ngừng và tôi nghĩ tôi có thể nói không sợ bất kỳ sự phóng đại nào rằng không ngày nào trôi qua trong 45 năm kể từ đó mà tôi không học được vài sự kiện mới mẻ. Môn yoga của người Sơ cơ, cũng như tất cả mọi yoga khác là một sự hướng thượng kiên tŕ tiến đến sự hợp nhất với Thượng Đế măi măi vươn cao, và ở các mức độ thấp hơn, một người phải hoạt động với tâm thức kiên tŕ hướng thượng từ cảnh này đến cảnh kia của cơi giới Bồ đề để rồi sau đó, xuyên qua cơi Niết bàn và thậm chí ngoài tất cả mọi điều đó, c̣n có cơi khác và vô số cơi giới vẫn cần được chinh phục v́ Quyền Năng, Minh Triết và Bác Ái của Đấng Vô Cùng là những châu báu vô giá của tôi hầu như người ta có thể thám hiểm ngày càng thâm sâu mà không hề cạn kiệt khả năng của chính ḿnh; không những thế, đúng hơn là chúng c̣n cấu thành một biển khơi không bờ bến mà giọt sương của ta khi rớt vào đấy không hề biến mất luôn trong đó; mà cảm thấy đúng ra như thể nước hấp thu trọn cả đại dương vào chính nó.

 

Vậy là giờ đây tôi đang sống

Không phải là tôi, mà là chính Ngài

Với mọi quyền năng và ḷng bác ái

Từ đó trở đi sống động nơi tôi.

 

Đến đây tôi phải kết thúc mẩu tiểu sử này, v́ đây là “Thông Thiên Học đến với tôi như thế nào” – trước hết xuyên qua bà Blavatsky, vị sáng lập vĩ đại của chúng ta nơi cơi trần, và rồi đầy đủ hơn ở mức độ cao hơn xuyên qua các thành viên khác của Đại Đoàn Huynh Đệ Bạch Đạo (Quần Tiên Hội) mà bà đă giới thiệu cho tôi.

Cầu xin tất cả Huynh đệ của tôi t́m thấy nơi Thông Thiên Học sự an b́nh và hành phúc mà tôi đă t́m gặp.

 

VẠN VẬT THÁI B̀NH

 HOME  sách   TIỂU SỬ    BẢN TIN   H̀NH ẢNH   thIỀN    BÀI VỞ   THƠ   gifts   TẾT 2006  BOOKS  MAGAZINES