trang nhà l trang sách l bản tin l thiền học l tiểu sử l trang thơ l hình ảnh l bài vở
BỐN ĐIỀU SUY GẪM CỦA ĐỨC PHẬT
Kinh sách chép lại rằng một hôm, một vị tăng đến viếng Đức Phật và cầu xin Ngài chỉ cho con đường tiến đến miền Phúc lạc. Đức Phật đáp : “Thật ra miền đó có nhưng nó là một trạng thái tâm linh và chỉ dành cho những ai có một nếp sống tâm linh”.
Vị tăng tiếp lời : “Cầu xin Đức Chí Tôn chỉ giáo phải suy gẫm như thế nào để con có thể dọn mình tiến đến miền cực lạc cao quí ấy”.
Đức Phật dạy: “Con hãy suy gẫm bốn đề tài chánh sau đây :
Đề tài thứ nhứt là tình thương. Con phải chí thành cầu mong mọi người được an vui, hạnh phúc kể cả người thù của con.
Đề tài thứ hai là từ bi. Con hãy nhớ đến các kẻ đau khổ, hãy hình dung rõ ràng trong trí con những nỗi lo âu của họ để gợi ở lòng con một niềm thương xót sâu xa.
Đề tài thứ ba là sự an vui. Con hãy nghĩ đến sự thịnh vượng của kẻ khác và vui với niềm vui của họ.
Đề tài thứ tư là sự bình thản. Con hãy vượt lên trên thương yêu và oán ghét, bạo quyền và áp bức, tiền tài và dục vọng, và nhìn định mạng của con với một sự thản nhiên hoàn toàn.
Một đệ tử chơn chánh không đặt niềm tin trên khổ hạnh hay lễ nghi mà trên ánh sáng của Chơn lý để tiến đến sự diệt ngã hoàn toàn”.
Lời khuyên quên mình trong tình thương và hòa hợp với vạn vật là điểm chánh yếu của giáo lý Đức Phật. Ngài dạy :
“Như một bà mẹ chống với mọi nguy hiểm để bảo vệ đứa con một của bà, con người cũng phải thương mến sinh vật như thế. Tình thương ấy phải nồng nàn, linh hoạt trong mọi lúc đi đứng hay nằm ngồi, thức hay ngủ, ốm đau hay khỏe mạnh, sống hay chết vì đó là một tâm trạng quí nhứt của con người ở trần gian”.
(Trích trong quyển Theosohpy in New Zealand, số 3 năm 1969)
Chung hữu Thế dịch
trang nhà l trang sách l bản tin l thiền học l tiểu sử l trang thơ l hình ảnh l bài vở